Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Tên tóc vàng nuốt nước bọt, cười hì hì nói: “Người anh em này, không ngờ thực lực của anh lại mạnh như vậy. Tôi đề nghị anh hãy làm ông chủ của hội xe mô tô chúng tôi, tôi sẽ rút lui nhường chức cho người giỏi, làm người đứng thứ hai cho anh, anh dẫn dắt chúng tôi trở thành thế lực lớn nhất sau Chiến Liệp, anh thấy sao?” 

Với đề nghị như vậy, Giang Nghĩa chỉ đáp lại anh ta với ánh mắt lạnh lùng, dọa cho tên tóc vàng lùi về sau mấy bước, không dám nói thêm tiếng nào nữa. 

Một đám tạp nham như vậy, sao Giang Nghĩa để mắt đến được? 

Anh sắp hút xong điếu thuốc. 

Vào lúc này cuối cùng Thôi Mậu đã có quyết định, cậu ta đi đến trước mặt Giang Nghĩa, nói với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Tôi theo anh về!” 

Ánh mắt Giang Nghĩa lóe lên vẻ vui mừng. 

“Chắc chắn chứ?” 

“Cậu không muốn làm đàn ông chân chính trong hội xe mô tô à?” 

Với câu hỏi cố ý châm chọc này của Giang Nghĩa, Thôi Mậu đáp: “Bọn họ chỉ là một đám phế vật vô dụng! Đi theo họ sao có thể trở thành đàn ông chân chính được? Sau này tôi cũng phải giống như anh, một người giữ cửa mười ngàn người không mở được!” 

Giang Nghĩa mỉm cười. 

Như vậy còn ra dáng một chút. 

Anh ném tàn thuốc, nắm tay Thôi Mậu đi trở về, đồng thời nói với tóc vàng: “Nhớ kỹ, tổ chức được thành lập chỉ dựa vào ưu thế lượng người hoàn toàn không 

ổn đâu. Muốn trở thành người đàn ông chân chính, các người còn phải đi một đoạn đường rất dài. 

Nói xong Giang Nghĩa đưa Thôi Mậu rời khỏi hiện trường. 

Không lâu sau, Giang Nghĩa lái xe máy, chở Thôi Mậu về ngôi nhà nhỏ rèn đúc của Thôi Văn Lượng. 

“Thôi Văn Lượng, tôi đã đưa con trai ông về như lời hẹn rồi. Giang Nghĩa bình tĩnh nói. 

Quy định là trong vòng hai tiếng, thực tế chỉ mới hơn một tiếng chút ít, hiệu suất làm việc của Giang Nghĩa thật sự rất cao. 

Thôi Văn Lượng lập tức xông ra khỏi phòng. 

Thực ra ông ta hoàn toàn không tin Giang Nghĩa có thể đưa Thôi Mậu về, bởi vì Giang Nghĩa chỉ có một mình, sao có thể đưa cậu ta về từ trong tay của rất nhiều người ở hội xe mô tô được? 

Hơn nữa Thôi Mậu một lòng muốn ở lại hội xe mô tô, cho dù có thể đưa người về cũng có ích gì đâu chứ? 

Nhưng khi thấy Giang Nghĩa thật sự dẫn Thôi Mậu trở về, Thôi Văn Lượng vẫn rất kích động, càng khâm phục Giang Nghĩa hơn một phần. 

“Con trai!” Thôi Văn Lượng bước qua ôm chầm lấy Thôi Mậu. 

Nhiều ngày không gặp, Thôi Văn Lượng rất nhớ con trai, rưng rưng nước mắt nói: “Con trai, sau này đừng đến hội xe mô tô nữa được không? Chỉ cần con đồng ý với ba, ba có thể thỏa mãn bất cứ yêu cầu gì của con. 

Để níu kéo trái tim con trai, ông ta cũng dốc hết sức rồi. 

Nhưng dù là vậy Thôi Văn Lượng vẫn không tự tin, bởi vì ông ta biết con trai mê mẩn hội xe mô tô đến mức nào, cả đời này sợ là sẽ đắm chìm trong đó. 

Ai ngờ.... 

Thôi Mậu ngẩng đầu, kiêu căng nói: “Sau này con không đến hội xe mô tô nữa, mấy người đó chỉ là đám tạp nham, không có nghĩa khí, tham sống sợ chết! Ở 

cùng với người như vậy, sao có thể trở thành đàn ông chân chính được?" 

Câu này khiến Thôi Văn Lượng ngơ ngác. 

Ông ta nhìn Thôi Mậu trước mặt, thật sự rất nghi ngờ đứa nhỏ này có phải con trai mình không, tại sao trong thời gian ngắn lại thay đổi nhiều như vậy? 

Thôi Văn Lượng nhìn Thôi Mậu, lại quan sát Giang Nghĩa, lên tiếng hỏi: “Đây... rốt cuộc là chuyện gì vậy?" 

Giang Nghĩa khẽ cười đáp: “Không có gì, chỉ là tôi cho Thôi Mậu thấy thế nào mới là dáng vẻ của người đàn ông chân chính thôi, độ tuổi này của cậu ấy rất sùng bái anh hùng, khát vọng sức mạnh, chuyện này không sai. Chỉ cần người lớn như chúng ta có thể khiến cậu ấy hiểu thế nào mới là anh hùng chân chính, cái gì mới là sức mạnh thật sự, đừng để đám tạp nham che mờ đôi mắt là được. 

Thôi Văn Lượng nghe thấy mấy câu này cũng không hiểu lắm. 

Nhưng chẳng sao cả, chỉ cần Thôi Mậu không mê mẩn hội xe mô tô nữa, Thôi Văn Lượng đã vui lắm rồi. 

“Cậu đây, cậu đã giữ đúng lời hứa, hoàn thành điều kiện, bây giờ đã đến lúc tôi phải thực hiện lời hứa, đưa vàng núi lửa cho tôi” 

“Vàng núi lửa ở đây” 

Giang Nghĩa giao vàng núi lửa vào tay Thôi Văn Lượng. 

Thôi Văn Lượng hỏi: “Cậu muốn đúc vũ khí gì? Dao súng gậy gộc, búa rìu móc xiên, chọn một loại đi" 

“Dao.” Giang Nghĩa không do dự đáp. 

“Rất phù hợp!” Thôi Văn Lượng sờ vàng núi lửa nói: “Vàng núi lửa cực kỳ rắn chắc, mạnh mẽ khủng khiếp, là nguyên liệu thích hợp nhất để đúc thành dao. Cho tôi nửa ngày, chắc chắn sẽ giúp cậu đúc một con dao quý sắc bén độc nhất!” 

“Làm phiền rồi” 

Sau đó nhóm người Giang Nghĩa ngồi ngoài cửa, vừa uống trà vừa kiên nhẫn chờ đợi. 

Thôi Văn Lượng rèn đúc trước mặt họ, rèn vàng núi lửa thành con dao quý độc nhất, vừa rèn vừa để Thôi Mậu trợ giúp, giao các kỹ năng rèn mấu chốt cho cậu 

ta. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!