Song Ngư vỗ lên mặt đất rồi hỏi: “Cô chắc chắn đây chính là đất thai nghén đất sinh mệnh chứ?”
Tưởng Y Vân trả lời rất chắc nịch: “Đúng vậy! Linh hồn đã chết sẽ tập trung trên cây sinh mệnh, bọn chúng cần được thai nghén, đầu thai một lần nữa, chỉ có đất thai nghén sinh mệnh mới có thể khiến những linh hồn này chuyển kiếp đầu thai. Thế nên chỉ có đất thai nghén sinh mệnh mới khiến cây sinh mệnh phát triển được, chúng hỗ trợ lẫn nhau, hai hợp làm một.
Nói như thế, đất dưới chân bọn họ chính là đất thai nghén sinh mệnh không thể nhầm được.
Vốn tưởng đã hết hy vọng, nào ngờ lại mở ra được một hướng giải quyết mới còn tốt hơn.
Ai cũng nghĩ đến đây vô ích, đâu ngờ đột nhiên lại có được hai loại trong vật Ngũ Hành, một công đôi việc.
Song Ngư hỏi: “Ba cái còn lại cũng đang ở đây phải không?"
Tưởng Y Vân lắc đầu: “Anh nghĩ nhiều rồi, có thể tìm được mộc Ngũ Hành và thổ Ngũ Hành trong một lần đã là một chuyện vô cùng may mắn rồi, ba cái còn lại vẫn phải tìm từ từ
Không nói nhiều.
Vì để chứng thực những gì Tưởng Y Vân nói liệu có đáng tin hay không, Giang Nghĩa lấy ra một chiếc hộp dài và một cái xẻng nhỏ từ bọc hành lý, anh ngồi xổm xuống, xúc một ít đất bỏ vào trong chiếc hộp.
Sau đó bê chiếc hộp đến trước cây sinh mệnh rồi nói: “Đất thai nghén sinh mệnh đang ở đây, linh hồn đã có nơi an nghỉ, khẩn cầu đừng nên ngoan cố chống đối nữa.
Nói xong, anh hít một hơi thật sâu, giơ tay chạm lên cành cây trên cây sinh mệnh, vẫn là cành cây vừa rồi Song Ngư bẻ.
Dưới cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Giang Nghĩa dùng chút sức, rắc một tiếng, cành cây bị bẻ gãy!
Song Ngư ngạc nhiên há hốc miệng.
Vừa rồi anh ta đã dùng hết sức bình sinh để bẻ cành nhưng vẫn không được nhưng lại bị Giang Nghĩa bẻ một cách nhẹ bẫng như không như thế, xem ra mọi điều Tưởng Y Vân nói đều là thật chứ không phải là nói vớ vẩn.
“Thì ra trên thế giới này thật sự tồn tại linh hồn.” Song Ngư lẩm bẩm, sau chuyện này anh ta càng thêm tôn kính sinh mệnh hơn.
Giang Nghĩa bỏ cành cây vào trong chiếc hộp rồi phủ đất thai nghén sinh mệnh lên trên.
Như thế sẽ có được cả mộc Ngũ Hành và thổ Ngũ Hành trong tay.
Tìm được cả hai thứ trong chuyến đi lần này đúng là quá may mắn, lúc này Giang Nghĩa cũng hiểu được tại sao Tưởng Huân lại yêu cầu anh dẫn theo Tưởng Y Vân rồi.
Muốn có được toàn bộ vật Ngũ Hành, không có Tưởng Y Vân thì sẽ không được.
Giang Nghĩa rất vui vẻ đóng chiếc hộp lại, còn cố tình lấy băng dính quấn lại vài vòng, anh sợ trên đường bất cẩn xóc nảy hộp mở ra thì sẽ hỏng bét.
Sau khi thu dọn xong xuôi, Giang Nghĩa quỳ trước cây sinh mệnh, hết sức chân thành dập đầu bái lạy.
Mọi việc tiến triển thuận lợi như thế nhất định là có được “sự giúp đỡ” từ cây sinh mệnh, Giang Nghĩa cần phải cảm ơn ân tình này.