Giang Nghĩa trực tiếp lái xe đưa Tưởng Y Vân về cơ quan Khác Thủ, sau đó căn cứ vào những gì mà cô ấy yêu cầu để chuẩn bị những vật dụng cần thiết trên đường đi.
Theo lời Tưởng Y Vân thì những trận pháp dạng ngôi sao năm cánh mà anh muốn tìm đều ở sa mạc Gobi nằm ở phía bắc của thành phố Yến.
Trên đường đến sa mạc Gobi cần chuẩn bị những gì, tùy vào sự lựa chọn của Giang Nghĩa.
Sau khi trở về nhà hàng thuốc, Giang Nghĩa bàn bạc tỉ mỉ với Song Ngư cần chuẩn bị những gì, sau đó lên kế hoạch tuyến đường kỹ càng rồi để cấp dưới chuẩn bi.
Cả quá trình chia ra làm từng bước một.
Trong khi cấp dưới chuẩn bị đồ, Song Ngư tò mò hỏi anh: "Chỉ huy, tôi vẫn không hiểu rõ, vì sao Tưởng Huân đột nhiên bằng lòng giúp đỡ chúng ta, liệu ông ta có ý đồ gì không?"
Giang Nghĩa đáp: "Chắc chắn có ý đồ riêng, nhưng điều đó không quá quan trọng. Hiện tại, mục tiêu của chúng ta là lấy được nước của rồng trước, sau đó cò kè mặc cả với Tưởng Huân sau"
Thực ra lúc này Giang Nghĩa cũng rất hiếu kỳ, nước của rồng là thứ gì.
Tại sao nó khiến cho người có máu mặt như ông cụ và Tưởng Huân vây quanh?
Tưởng Huân cung phụng Trần Lão, ông cụ xem Nhiếp Thiên Kỳ là khách quý, đều có một mối liên hệ không nói rõ với nước của rồng, hơn nữa nước của rồng là một trong những nguyên liệu để tạo ra bột Phệ Tâm.
Chắc chắn trong chuyện này còn bí mật không thể để cho người khác biết.
Hiện giờ, Giang Nghĩa chỉ hướng về phía chân tướng, sau mỗi một bước đi lại cảm thấy chân tướng nguy hiểm hơn một phần.
Những đồ cần thiết nhanh chóng được chuẩn bị xong.
Song Ngư lấy chiếc xe việt dã chất lượng nhất, chở Giang Nghĩa đến cơ quan Khác Thủ đón Tưởng Y Vân cùng đến sa mạc Gobi. "Đích đến đầu tiên ở đâu?" Giang Nghĩa hỏi.
Thật ra,
điểm mấu chốt trong câu hỏi mà Giang Nghĩa đề ra là điểm đến đầu tiên sẽ lấy được thứ gì?
Trận đồ ngũ hành, gồm năm món khác nhau, đích đầu tiên sẽ lấy cái gì?
Tưởng Y Vân ngồi trên xe thong thả đáp: "Đích đến đầu tiên là ở biên giới sa mạc Gobi, tìm một nhà trọ ở lại, rồi hỏi đến chỗ "cây sinh mệnh", đi tiếp"
Cây sinh mệnh?
Lần đầu tiên Giang Nghĩa nghe đến cái tên này.
Anh hỏi: "Cây sinh mệnh có phải hành mộc trong ngũ hành không?"
"Đúng vậy."
Tưởng Y Vân khẳng định.
Mộc - nguồn gốc của sự sống, cái này ứng với một trong năm thứ mà Tưởng Huân đề ra, muốn tìm được nước của rồng thì phải tìm đủ năm thứ trong ngũ hành.
Mộc trong ngũ hành chính là cây sinh mệnh.
Xe đi thẳng một đường.
Trên đường, Tưởng Y Vân nói cho Giang Nghĩa nghe những gì mà cô ấy biết về cây sinh mệnh.
"Truyền thuyết kể rằng, ở một chỗ nào đó trên sa mạc có một cây cổ thụ sinh trưởng, đó là cây sinh mệnh"
"Nó là khởi nguồn của sự sống trên sa mạc, cũng là điểm kết thúc.
"Động vật trong sa mạc khi chết, linh hồn sẽ quay về với cây sinh mệnh. Cây sinh mệnh sẽ đưa những linh hồn đó chuyển thế đầu thai."
"Đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn trường tồn"
"Đó là truyền thuyết về cây sinh mệnh"
Song Ngư nghe xong không khỏi cười, nói: "Nghe có vẻ đẹp đẽ, cây sinh mệnh này giống với địa phủ nhỉ, trông coi sự sống và cái chết của sinh mạng. Nếu không có cây sinh mệnh, chẳng phải sa mạc sẽ đắm chìm hoàn toàn, tất cả sinh mệnh đều bị cát vàng vùi lấp?"
Tưởng Y Vân gật đầu: "Đúng vậy, cây sinh mệnh có ý nghĩa cực kỳ quan trong đối với sa mạc. Thứ chúng ta cần là một phần của cây sinh mệnh"
Chỉ cần bẻ một nhánh cây sinh mệnh là hoàn thành nhiệm vụ.
Song Ngư nói: "Tốt nhất là vậy, nếu chặt đứt cây sinh mệnh, có lẽ chúng ta gây nghiệp lớn rồi, hủy hoại hoàn toàn hệ thống sinh thái của sa mạc, bao nhiêu linh hồn bơ vơ không biết đi đâu về đâu"
Bọn họ vừa đi vừa nói.
Giang Nghĩa nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ không nói câu nào. Trên đời này thật sự có một cái cây như thế tồn tại sao? Một cái cây mang trong mình toàn bộ sự sống của sa mạc.
Nghe như chuyện cổ tích.
Xe chạy một ngày một đêm, cuối cùng bọn họ cũng đến biên giới sa mạc.
Càng đi sâu vào trong thì dấu chân con người càng ít.
"Không khác là bao, đi sâu vào bên trong hơn thì chẳng còn ai." Tưởng Y Vân nói: "Đêm nay chúng ta tìm một nhà trọ để dừng chân, hỏi vị trí cụ thể của cây sinh mệnh từ dân bản xứ rồi mới xuất phát.
Bọn họ dừng chân ở cửa một nhà trọ.
Nói là nhà trọ, thật ra là một ngôi nhà nhỏ bình thường có ba tầng.
Ngôi nhà nó ba người, một người phụ nữ và hai đứa bé, người đàn ông trong nhà đi làm việc bên ngoài, để vợ và các con ở nhà.
Bà chủ hỏi bọn họ bằng tiếng phổ thông không được chuẩn: "Ba người, ở trọ à?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!