Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Giang Nghĩa đến phòng khách của cơ quan Khác Thủ và tình cờ nhìn thấy Tưởng Y Vân đang ngồi trên ghế sô pha. Vì vậy, anh cũng chẳng khách khí mà trực tiếp tới đó để tường thuật lại lời nói của Tưởng Huân, nhờ Tưởng Y Vân giúp đỡ mình. 

Nghe xong, cô ấy khá ngây ngẩn. 

Thành thật mà nói, Tưởng Y Vân hoàn toàn không ngờ mọi chuyện sẽ phát triển theo hướng này. 

Song, tất nhiên cô ấy sẽ cực kỳ vui sướng khi được ra ngoài một mình với Giang Nghĩa một thời gian! Chỉ có điều... Tưởng Y Vân cũng không muốn biểu hiện lộ liễu như vậy, bởi có vẻ làm thế sẽ khiến bản thân thật “rẻ mạt”. 

Do đó, Tưởng Y Vân cố tình đặt ra một ngưỡng cửa bằng cách hỏi rằng: “Anh nhờ tôi hỗ trợ mà không bày tỏ một chút thành ý nào hả?” 

Anh còn cần bày tỏ gì nữa? 

Giang Nghĩa đáp: “Nếu có bất kỳ yêu cầu nào thì cô Tưởng có thể tùy ý nói ra. Chắc chắn tôi sẽ cố gắng hết sức để làm những chuyện trong khả năng của mình. 

Tưởng Y Vân đảo mắt rất nhanh để suy nghĩ bản thân cần gì. 

Quả thực khi ở trong cơ quan Khác Thủ, Tưởng Y Vân không lo chuyện cơm ăn áo mặc, thế thì cô ấy còn muốn gì nữa chứ? 

Thực ra điều Tưởng Y Vân cần nhất chính là tình yêu. 

Tình yêu của Giang Nghĩa. 

Nhưng làm sao cô ấy có thể không biết xấu hổ mà thốt ra lời này? 

Chẳng biết vì sao, một cái tên chợt hiện lên trong đầu Tưởng Y Vân - nhà hàng theo chủ đề tình yêu! 

Thật ra, cô ấy vẫn luôn mơ tưởng đến việc có thể cùng Giang Nghĩa ăn cơm trong một môi trường như vậy. Nhưng nếu bây giờ xem đây là một yêu cầu thì có phải nó quá... hèn mọn hay không? 

Nhưng Tưởng Y Vân vẫn nói ra. Cô ấy trả lời với sắc mặt đỏ bừng: “Tôi nghe nói đồ ăn trong nhà hàng theo chủ đề tình yêu vô cùng ngon. Hay là anh mời tôi đến đó ăn một bữa đi?” 

Một nhà hàng theo chủ đề tình yêu, chỉ nghe tên đã biết ý tứ là gì. 

Tưởng Y Vân và Giang Nghĩa không phải là quan hệ yêu đương, tại sao phải đi? 

Ban đầu, Tưởng Y Vân vốn nghĩ rằng Giang Nghĩa sẽ từ chối, nào ngờ... 

“Không thành vấn đề.” Anh đồng ý mà không hề do dự! 

Tưởng Y Vân kinh ngạc. Thực ra, lời nói vừa rồi của cô ấy chỉ để thăm dò mà thôi, hoàn toàn không nghĩ rằng Giang Nghĩa sẽ thực sự nhận lời. 

“Đi thôi, tôi lái xe chở cô đến đó. 

Không nhiều lời, Giang Nghĩa đã trực tiếp lái xe đưa Tưởng Y Vân đến nhà hàng theo chủ đề tình yêu mà không cho cô ấy thời gian để phản ứng, như thể anh sợ Tưởng Y Vân sẽ đột nhiên thay đổi ý định. 

Đây là thiên đường dành cho những người yêu nhau. Thực ra, chiếu theo thân phận của hai người thì họ không nên xuất hiện ở đây. Tuy nhiên, để thỏa mãn Tưởng Y Vân, Giang Nghĩa không thể quan tâm nhiều chuyện như vậy. 

Chi phí ở đây cũng không thấp. 

Chỉ riêng bữa ăn này đã tốn mấy trăm triệu đồng. 

Tưởng Y Vân lên tiếng: “Ông chủ Giang, lần này phải khiến anh tốn kém rồi! 

Giang Nghĩa mỉm cười rồi nói: “Đúng vậy. Số tiền tôi kiếm được từ việc mở quán ăn trong khoảng thời gian gần đây đều tiêu hết vào chỗ này rồi” 

Tưởng Y Vân gật đầu: “Vậy đối với anh, quả thật chuyện này hơi “đau khổ” rồi." 

Đây vốn dĩ chỉ là một câu nói đùa giữa bọn họ mà thôi. Thực ra, đối với một người giàu sang và có của cải tương đương với cả một quốc gia như Giang Nghĩa, mức chi tiêu mấy trăm triệu còn chẳng bằng mưa bụi. 

Lúc này, một giọng nói vô cùng chói tai truyền đến. 

“Mới có mấy trăm triệu mà đã đau khổ rồi hả?” 

“Chậc chậc chậc! Sao cô Tưởng của cơ quan Khác Thủ lại tìm bạn trai là một thằng quỷ nghèo nàn thế?” 

Ai mà đáng ghét đến vậy? 

Tưởng Y Vân quay đầu lại thì nhìn thấy một cặp tình nhân khác đang tiến về phía này từ hành lang. Người đàn ông là một gã mặc đồ vest và đeo kính, cũng chính là người nói những câu vừa rồi. 

Người đàn ông này là bạn cùng lớp thời đại học của Tưởng Y Vân – Dương Quang Chính. 

Anh ta cũng là hậu duệ của một danh gia vọng tộc* ở thành phố Yến. Lúc đầu, Dương Quang Chính đã giàu còn muốn giàu hơn bằng cách bám víu phượng hoàng là Tưởng Y Vân, nhằm trở thành con rể của cơ quan Khác Thủ. 

*Danh gia vọng tộc chỉ gia tộc giàu có, nổi tiếng và quyền thế. 

Kết quả, Dương Quang Chính vừa tiếp cận thì Tưởng Y Vân đã chán ghét anh ta. 

Lúc này, Dương Quang Chính bắt gặp cô ấy và Giang Nghĩa đang ngồi cùng nhau, hơn nữa họ còn ở trong nhà hàng tình yêu này nên anh ta nhất thời hiểu lầm, 

cho rằng Giang Nghĩa chính là bạn trai của Tưởng Y Vân. 

Lòng ghen tuông lập tức trào dâng. 

Tưởng Y Vân vừa trông thấy anh ta đã cảm thấy bực mình. 

Dương Quang Chính lại cố tình đi ngang qua cô ấy, liếc nhìn số thức ăn trên bàn rồi lắc đầu liên tục: “Quả là bần cùng. Cô Tưởng à, các người đến đây chỉ để ăn cơm thừa rượu cặn thôi sao? Chậc chậc chậc, thật đáng thương” 

“Cô nói xem, nếu như năm đó cô gả cho tôi thì bây giờ đâu phải chịu khổ và uất ức thế này chứ?” 

“Cho dù hiện giờ cô muốn đi theo tôi thì tôi cũng chẳng cần cô nữa rồi. Bởi vì con người tôi không thích hàng cũ đã qua sử dụng, ha ha ha ha. 

Anh ta cười như điên rồi lướt ngang qua người Tưởng Y Vân. 

Hết sức kiêu ngạo. 

Không chỉ vậy, Dương Quang Chính còn dẫn bạn gái của mình ngồi cách đó không xa, cố ý đọc to từng món ăn trên bàn với vẻ khoe khoang cho nhóm Tưởng Y Vân xem. 

Sự tức giận của Tưởng Y Vân không ngừng gia tăng và sắp bùng nổ. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!