“Đương nhiên.” Tưởng Huân đưa ra một câu trả lời quả quyết. Ông ta nói: “Trần Lão đã qua đời rồi. Trên thế giới chỉ còn hai người là cậu và Nhiếp Thiên Kỳ nắm vững kỹ thuật lai ghép. Nhiếp Thiên Kỳ được ông cụ trọng dụng. Bây giờ, thực ra tôi và cậu đang ở cùng một chiến tuyến đấy.
“Đi theo tôi” Tưởng Huân chủ động xoay người rời đi. Ông ta dẫn Giang Nghĩa vào cổng phụ của vườn hoa, băng qua rất nhiều đường vòng.
Cuối cùng, họ đến một nơi giống như một tế đàn*.
*Đàn lập giữa trời để tế.
Ở đây có một “pháp trận”. Trên mặt đất là một trận pháp có dạng ngôi sao năm cánh, có một trụ lửa ở mỗi góc của năm cánh. Bên trong mỗi trụ lửa cất giấu một vật thể hình tròn đang bốc cháy đỏ rực.
Tưởng Huân nói: “Trận pháp có dạng ngôi sao năm cánh này được thiết lập bởi năm yếu tố trong ngũ hành là kim, mộc, thủy, hỏa và thổ. Nếu cậu muốn lấy được nước của rồng, cậu nhất định phải dập tắt toàn bộ năm trụ lửa thì mới có thể khiến nước của rồng rơi xuống từ Long Mạch”
Giang Nghĩa quay người nhìn xung quanh một vòng. Ngọn lửa của năm trụ lửa này cũng không khác gì ngọn lửa bình thường.
Nếu phủ nước, đất hoặc cát lên chúng thì chẳng phải đã có thể giải quyết rồi sao?
Tưởng Huân nhìn ra suy nghĩ của anh nên chủ động giải thích: “Tất nhiên ngọn lửa rất dễ dập tắt. Điều khó khăn chính là, bên trong mỗi chiếc trụ đều có một “mắt rồng”. Một khi ngọn lửa bị dập tắt thì mắt rồng sẽ phóng lửa ra một lần nữa và khiến trụ lửa bùng cháy trở lại.”
“Nếu muốn dập tắt ngọn lửa triệt để thì phải tìm được năm vật khắc chế mắt rồng. Năm vật này cũng được trang bị dựa theo thuộc tính của kim, mộc, thủy, hỏa, thổ”
Xem ra, muốn dập tắt năm trụ lửa này hoàn toàn cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Ngẫm lại cũng đúng.
Nếu chúng bị dập tắt dễ dàng như vậy thì trong nhiều năm qua, sẽ không chỉ có sáu người giành được nước của rồng.
Giang Nghĩa hỏi: “Tôi có thể làm phiền gia chủ Tưởng cho tôi biết năm vật này là gì không?”
Tưởng Huân trả lời một cách thần bí: “Kim - từ thời khai thiên lập địa, mộc - nguồn gốc của sự sống, thủy – nước tưới tiêu vạn vật, hỏa – lửa thiêu hủy thế giới, thổ - đất thai nghén sức sống. Có năm vật Ngũ Hành này thì mới có thể làm tắt năm trụ lửa.
Lời nói rất giàu tính triết lý và thiền học. Đó không phải là điều có thể hiểu rõ chỉ trong chốc lát.
Tại sao Tưởng Huân không trực tiếp nói cho Giang Nghĩa biết năm vật đó là gì mà còn chơi trò đố chữ ở đây? Không phải việc này chỉ lãng phí thời gian thôi
sao?
Chẳng mấy chốc, Giang Nghĩa đã biết lý do.
Tưởng Huân nói: “Chắc hẳn ông chủ Giang không biết rõ năm vật này là gì, đúng không? Thật trùng hợp! Con gái tôi là Tưởng Y Vân đã nghiên cứu chuyên sâu về chúng. Tại sao ông chủ Giang không dẫn con bé theo bên cạnh để giúp cậu giải đáp câu đố này?”
Giang Nghĩa nở nụ cười bất đắc dĩ.
Tưởng Huân này quả thực có lòng dạ kín kẽ. Nếu Giang Nghĩa chạy ra ngoài để tìm kiếm năm vật này thì Tưởng Y Vân sẽ ra sao? Thế chẳng phải sẽ không có ai chăm sóc cho chứng kén ăn của cô ấy à?
Bây giờ Tưởng Huân cố tình nói ra năm câu đố, chỗ hiểu chỗ không, buộc Giang Nghĩa phải đưa Tưởng Y Vân đi cùng anh. Việc này không chỉ giúp Giang Nghĩa giải câu đố mà còn khiến anh không dám tùy ý vứt bỏ Tưởng Y Vân.
Một mũi tên trúng hai đích.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!