Tiểu Cảnh đang lo không có cách nào hay để bắt nội gián thì lại đột nhiên nghe Thân Khả Hân nói vậy. Ông ta bỗng nhiên thấy hứng thú.
"Khả Hân à, từ trước đến nay cháu luôn rất thông minh. Lần này cháu chuẩn bị cung cấp cho chú biện pháp đáng tin nào đây?" Tiểu Cảnh hỏi.
Thân Khả Hân tằng hắng một cái, không vội vàng nói biện pháp ra trước mà kể ra một câu chuyện nhỏ.
Cô ta nói: "Chú, trước kia chú đã từng gặp phải một vụ hoả hoạn lúc đang ăn cơm trong một nhà hàng. Tất nhiên vụ hỏa hoạn đó cũng không phải là rất nghiêm trọng nhưng lúc đó cũng tạo thành sự hoang mang lo sợ nhất định. Lúc hỏa hoạn xảy ra, một nhân viên phục vụ đã nhanh chóng vọt vào phòng mình cạy một viên gạch trên tường rồi lấy từ bên trong ra một cái hộp nhỏ, bên trong toàn là tiền"
"Số tiền đó là tiền là nhân viên phục vụ kia ăn trộm của đồng nghiệp và ông chủ"
"Lúc nguy cấp nhất, con người sẽ mất hết lý trí, sẽ chạy đi cứu vớt thứ mà mình cho là quan trọng nhất đầu tiên. Ông chủ nhà hàng đã nhằm vào điểm yếu này của con người để lợi dụng trận hỏa hoạn giả kia, thành công kéo kẻ ăn trộm tiền trong nhà hàng ra"
Tiểu Cảnh nghe xong như có được gợi ý vậy.
Biện pháp này hay đấy.
Lúc phát sinh hoả hoạn bất ngờ, ban đầu sẽ chẳng ai biết đó là thật hay giả nên chắc chắn phản ứng đầu tiên sẽ là tưởng thật, sau đó sẽ đi cứu thứ quan trọng nhất ra.
Đối với nhân viên phục vụ trộm tiền kia mà nói thì thứ quan trọng nhất chính là đống tiền kia.
Cho nên ông chủ đã dùng một trận hỏa hoạn giả để thuận lợi tóm lấy kẻ gian trong nhà hàng.
Cách này rất đơn giản nhưng lại rất hiệu quả.
Tiểu Cảnh gật đầu một cái rồi nói: "Cách này mà dùng để bắt "kẻ gian" nội bộ thì đúng là rất hiệu quả. Vấn đề là phải dùng cái gì để bắt nội gián đây?"
Thân Khả Hân cười khẽ đáp: "Cái này thì đơn giản thôi, chỉ cần một mồi lửa là được rồi."
"Phóng hoả ư?"
"Đúng thế!"
Sau đó Thân Khả Hân bèn nói cách làm cho Tiểu Cảnh nghe. Tiểu Cảnh vỗ tay tán thưởng.
"Khả Hân, cách này của cháu thật không tệ. Được, chú sẽ làm theo lời cháu nói!"
Sau khi bàn xong mọi chi tiết, ông cụ và Thân Khả Hân tạm thời rời khỏi phòng làm việc. Lúc đi, hai người còn cố ý bày ra dáng vẻ rất tức giận và thất vọng.
Một lát sau, Tiếu Cảnh gọi tất cả những người gần gũi với mình nhất vào phòng làm việc.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung hết lên người Tiểu Cảnh.
Chỉ thấy mắt Tiếu Cảnh đỏ quạch, dáng vẻ như muốn giết người vậy. Không cần hỏi cũng biết nhất định là vừa rồi ông ta đã bị ông cụ phê bình!
Tiểu Cảnh trầm ngâm trong chốc lát rồi mở miệng nói: "Chuyện lần này là chuyện đáng xấu hổ nhất từ khi tập đoàn Hoa Thượng thành lập đến nay. Vừa rồi ông cụ đã hung hăng phê bình tôi, mắng tôi là đồ con heo. Tôi cảm thấy ông cụ mắng rất đúng. Tôi đúng là một con heo nên mới bị Giang Nghĩa đùa giỡn xoay vòng vòng.
Ông ta vừa nói chuyện vừa đảo mắt nhìn mọi người.
Ai nấy đều cúi đầu đến thở mạnh một chút cũng không dám, rất sợ mình sẽ trở thành vật trút giận của Tiểu Cảnh.
Tiểu Cảnh nói tiếp: "Vì để nhận được sự tin tưởng của ông cụ một lần nữa, lần này tôi quyết định sẽ không khách khí nữa. Tôi sẽ phát động một cuộc tổng tấn
công nhằm vào Giang Nghĩa để cậu ta vĩnh viễn không còn năng lực đối đầu với chúng ta nữa!"
Vừa nói, Tiểu Cảnh vừa cầm cái hộp nhỏ trên bàn lên rồi lạnh nhạt nói: "Tôi nói cho mọi người dễ hiểu nhé. Thứ trong chiếc hộp này không phải gì khác mà chính là bột Phệ Tâm!"
Bột Phệ Tâm.
Nghe thấy ba chữ này, vẻ mặt tất cả mọi người đều tái nhợt đi.
Bọn họ đều biết được sức phá hoại của món đồ chơi này. Mặc dù bọn họ chưa từng thử nhưng đã thấy không ít ông lớn bị loại thuốc này khống chế chặt chẽ
rôi.
Thôi Oánh cũng là người chết dưới tác hại của bột Phệ Tâm.
Thậm chí mọi người còn vô thức lùi về phía sau một bước, đều cảm thấy khá lo sợ.
Tiểu Cảnh cười lạnh một tiếng: "Mọi người không cần phải sợ đâu. Chế tạo được bột Phệ Tâm khá là khó khăn nên số lượng rất ít. Với cấp bậc như các người thì còn chưa cần phải dùng tới bột Phệ Tâm để khống chế.
Đúng là vậy thật. Toàn bộ những người đã uống bột Phệ Tâm đều là các ông lớn cả.
Bây giờ Tiểu Cảnh lấy bột Phệ Tâm ra chứng tỏ ông ta đã hết cách với Giang Nghĩa rồi, chỉ có thể sử dụng một chiêu cuối cùng này nữa thôi, cũng là một chiêu độc nhất.
Ông ta nói: "Cũng giống như cách tôi đối phó với những kẻ khốn kiếp không nghe lời trước đây, lần này tôi cũng muốn Giang Nghĩa phục tùng dưới quyền tập đoàn Hoa Thượng. Mà thứ tôi dùng chính là bột Phệ Tâm!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!