Đội trưởng của lực lượng cảnh sát đã nghĩ đến việc Tiểu Cảnh sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, nhất định sẽ thoát khỏi diện tình nghi nhưng anh ta không ngờ được rằng Tiểu Cảnh sẽ xin nhờ anh ta một cách thẳng thừng như vậy.
Lần này thì ngay cả lý do để bắt Tiểu Cảnh cũng chẳng còn.
Đội trưởng nhíu mày rồi bỗng nhiên hỏi: "Vậy tại sao Tiểu Hắc lại muốn giết chết hai người đàn ông mặc áo sơ mi kia?"
Câu hỏi này mang hai hàm ý.
Hàm ý đầu tiên là giết người diệt khẩu. Hàm ý thứ hai là Tiểu Hắc là tay sai của Tiếu Cảnh. Có phải anh ta làm vậy là do Tiểu Cảnh ra lệnh không?
Đối mặt với vấn đề gây khó khăn này, Tiểu Cảnh lại thoải mái trả lời: "Tiểu Hắc muốn làm gì sao tôi biết nguyên nhân được. Có phải tôi bảo anh ta làm vậy đâu"
Một câu nói phủi sạch sẽ quan hệ giữa mình và Tiểu Hắc.
Sau đó ông ta lại bổ sung: "Chỉ là theo như tôi biết thì quan hệ giữa Tiểu Hắc và cha con Tiền thị cực kỳ tốt. Đội trưởng à, tôi cảm thấy là sau khi Tiểu Hắc nhìn thấy cha con Tiền thị bị giết thì máu nóng xông lên não nên đã đi tìm người đàn ông mặc áo sơ mi để trả thù cho cha con Tiền thị ngay lập tức đấy!"
Nói cách khác là hành động của Tiểu Hắc hoàn toàn là hành vi của cá nhân, là vì báo thù chứ chẳng liên quan gì đến Tiếu Cảnh, càng đừng nói đến việc giết người diệt khẩu gì gì đó.
Cuộc đối đáp này không có chút sơ hở nào cả.
Đội trưởng cũng sắp tức chết rồi. Biết rõ lão già trước mắt này miệng lưỡi dẻo quẹo nhưng anh ta lại không thể bắt được chứng cứ thật sự.
"Sự thật là vậy thật sao?"
"Ông Tiếu, tôi sẽ về thẩm vấn Tiểu Hắc cẩn thận, tin rằng sự thật sẽ được phơi bày nhanh thôi."
Tiếu Cảnh chẳng những không sợ mà còn dùng ngôn từ chính nghĩa để đáp: "Vậy thì kính nhờ đội trưởng nhé. Mời tra rõ sự thật nhanh lên để cho cha con Tiền thị một câu trả lời! Bọn họ cũng đều là bạn cũ của tôi."
Cũng mệt cho ông ta nói ra được câu này.
Bạn cũ ư?
Cha con Tiền thị bị Tiểu Cảnh hại chết đấy!
Đối với loại người mặt còn dày hơn tường thành, trong lòng chẳng sợ hãi kính nể gì này, đội trưởng biết trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ không giải quyết được đối phương.
Không biết làm gì nữa nên anh ta chỉ đành phải tạm thời thu đội về.
Trên đường về cục cảnh sát, đội trưởng gọi cho Tiêu Học Thần một cuộc điện thoại.
"Quận trưởng Tiêu, đúng như anh nói. Tiểu Cảnh thật sự quá gian xảo. Tất cả mọi chuyện đều bị ông ta phủi sạch hết trơn không còn một mống. Ông ta chẳng những vô tội mà còn là một ông cụ vô cùng nhiệt tình nữa. A a, thật đúng là khiến người ta chán ghét mà.
Giọng nói của Tiêu Học Thần truyền tới từ đầu bên kia điện thoại: "Đây là điều chúng ta đã đoán được trước rồi. Giai đoạn này không có chứng cứ đủ thuyết phục nên chúng ta không thể làm gì được Tiểu Cảnh. Các anh quay về trước đi, nghĩ cách tìm được điểm đột phá trên người Tiểu Hắc."
"Được rồi!"
Mãi đến khi toàn bộ đội cảnh sát đều đã rời đi, Tiếu Cảnh mới bắt đầu bắt tay vào xử lý chuyện tiếp theo là rà soát.
Đầu tiên, ông ta sắp xếp một lượng người chuyên nghiệp với quy mô lớn để tiến hành điều tra kỹ lưỡng, khống chế toàn bộ và loại trừ một lượt nội bộ tập đoàn
Hoa Thượng.
Cuối cùng ông ta phát hiện ra trong phòng làm việc của mình vẫn luôn được lắp đặt thiết bị quản chế quân dụng.
Thiết bị đã bị xử lý nhưng không truy ra được ai là người đã lắp đặt nó ở đây. Chẳng qua chắc chắn một điều là người có thể lắp đặt loại camera này trong phòng Tiểu Cảnh nhất định là người mà Tiếu Cảnh rất tin tưởng.
Trong ba đoạn video thì hai đoạn sau đều lấy được từ thiết bị quản chế ở công ty chứ không phải quay lén.
Tiểu Cảnh cho người đi điều tra những người đã sử dụng thiết bị quản chế và truy xuất video gần đây sau đó kiểm tra từng người.
Chỉ là kết quả thật sự khiến người ta không biết phải làm sao.
Sau khi kiểm tra loại trừ xong thì không ai có vấn đề gì.
Tiểu Cảnh cứ vậy mà mặt mũi u ám ngồi trong phòng làm việc của mình.
Tên nội gián trong công ty này không chỉ có địa vị nhất định mà còn rất được Tiểu Cảnh tin tưởng nữa, đồng thời cũng là một người vô cùng thông minh và làm việc cực kỳ cẩn thận.
Kẻ này có thể hại Tiểu Cảnh bi thảm như thế nhưng lại không hề để lại chút manh mối nào.
Người này đáng sợ như ma quỷ vậy.
Vữa nghĩ đến việc bên người mình có một tên nội gián như thế là Tiểu Cảnh đã ăn không ngon, ngủ không yên rồi. Một ngày chưa tìm được ra nội gián là ông ta sẽ không thể sống yên ổn.
"Là ai?"
"Tên nội gián đáng chết này rốt cuộc là ai đây?!"
Tiểu Cảnh cầm giấy bút ra bắt đầu viết tên những người bên cạnh mình xuống rồi kiểm tra từng cái.
Hình như chẳng ai có vấn đề cả.
Nhưng hình như ai cũng có vấn đề.
Cuối cùng lại khiến Tiếu Cảnh thần hồn nát thần tính, không dám tin tưởng ai nữa, chỉ ước gì có thể xử tử hết tất cả những người bên cạnh mình một lượt!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!