Tiêu Học Thần mỉm cười, có chuyện gì không thể nói ư?
Chỉ có người trong tập đoàn Hoa Thượng mới lấy được những đoạn video này, điều đó chứng tỏ tập đoàn Hoa Thượng có nội gián.
Đồng thời, lúc nãy khi đi về Giang Nghĩa còn trông có vẻ hơi phiền muộn, điều này nói lên ban đầu anh không biết đến sự tồn tại của gián điệp này. Nói cách khác, không phải Giang Nghĩa đã gài tay trong trước.
Một người sẵn sàng chủ động làm nội gián để cứu nguy cho bọn Giang Nghĩa trong thời gian ngắn như vậy, đây cũng là người có tiếng nói trong tập đoàn mới lấy được video, đồng nghĩa với việc người này có cấp bậc quản lý trở lên.
Tiêu Học Thần nghiêm túc nhìn Giang Nghĩa, thật ra trong lòng anh ta cũng đang thắc mắc người đã tốt bụng giúp đỡ Giang Nghĩa là ai.
Nhưng anh ta đoán một hồi vẫn không nghĩ ra được là ai.
Giang Nghĩa không chịu tiết lộ, thế có nghĩa rằng thân phận của người này hết sức nhạy cảm, Giang Nghĩa cũng muốn bảo vệ đối phương để tránh danh tính của người đó bị tiết lộ, dẫn đến tai họa.
Đối với Tiêu Học Thần, có người như thế giúp đỡ Giang Nghĩa cũng là một chuyện may mắn.
Anh ta nhoẻn môi cười: "Ông chủ Giang, anh đúng là chính nghĩa thì được nhiều người ủng hộ mà. Tôi cứ đinh ninh chúng ta đã đi vào ngõ cụt, không còn đường cứu nữa, kết quả là có người quyền quý giúp đỡ, mang đến cho anh ba đoạn video này, thoắt cái đã lật ngược tình thế ngay."
Giang Nghĩa trả lời: "Không còn nhiều thời gian nữa, quận trưởng Tiêu hãy mau chóng xử lý, tung ba đoạn video này ra và rửa sạch oan khuất cho Lư Á Hiên đi."
"Chắc chắn rồi!"
Tiêu Học Thần lập tức gọi những người chịu trách nhiệm liên quan trong cục cảnh sát đi để thảo luận làm sao tung video ra cho hợp lý, rồi bắt người ra sao trước khi công khai, tất cả đều phải lên kế hoạch trước.
Cùng lúc đó, trong tập đoàn Hoa Thượng.
Văn phòng của Tiểu Cảnh đang rất náo nhiệt.
Trong tiếng nhạc du dương, Tiểu Cảnh đang khập khễnh nhảy điệu cha-cha-cha. Nhìn ông ta vụng về, trông buồn cười vậy thôi nhưng những bước nhảy đều mang phong cách riêng.
Mọi người vây quanh thành vòng tròn và vỗ tay theo từng nhịp.
Điệu nhảy kết thúc, ai nấy đều vỗ tay khen tấm tắc Tiểu Cảnh nhảy tốt nhường nào.
Tiếu Cảnh mệt đến mức đầu toát cả mồ hôi, ông ta vừa ngồi xuống ghế thì đã có trợ lý đến lau mặt cho.
"Già rồi, chẳng làm ăn được gì, nhảy một điệu thôi mà cũng mệt bở hơi tai"
Một tên cấp dưới xun xoe: "Điệu nhảy của ông Tiếu ấn tượng lắm đấy ạ, bọn tôi nhìn mà cũng muốn vào nhảy chung, thả mình theo nhạc với ông nữa là" Tiểu Cảnh khoát tay: "Thôi thôi, còn tâng bốc nữa là tôi đỏ mặt đấy"
Ông ta đang nói thì bỗng chỉ vào một người đàn ông vạm vỡ trong đám đông: "Tiểu Hắc, cậu lại đây.
Tiểu Hắc đi tới trước mặt Tiếu Cảnh: "Ông Tiếu cần căn dặn gì ạ?"
Tiểu Cảnh vỗ vào vai anh ta: "Năm nay cậu hai mươi tuổi rồi đúng không?"
"Vâng"
"Vẫn chưa kết hôn nhỉ?"
"Vâng."
"Nào, đây là chút tấm lòng lão già này cho cậu. Chúc cậu sớm ngày cưới được một cô vợ xinh tươi, sống thật hạnh phúc"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!