Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Lư Ôn Du cũng không nén được giận, trước khi tới đây, ông ta đã ca ngợi Giang Nghĩa lên tận mây xanh, nói rằng nhà hàng thuốc là một nhà hàng thần kì trăm năm khó gặp. 

Kết quả thì sao? 

Sau khi tới vẫn luôn bận rộn, cuối cùng lại mang lên một đĩa đậu phụ thối. 

Đậu phụ thối mà cũng là một món ăn sao? Nó vốn chỉ là một món ăn lề đường thôi! 

Theo suy nghĩ của Lư Ôn Du, có lẽ Giang Nghĩa đã tức giận vì tính cách nhỏ nhen của Tưởng Y Vân, vậy nên không nấu đồ ăn một cách tử tế, thậm chí còn cố tình dùng đậu phụ thối để làm cô ấy cảm thấy ghê tởm. 

Lư Ôn Du thở dài rồi nói với Giang Nghĩa: “Ông chủ Giang, chúng tôi thật lòng tới tìm cách giải quyết, có thể những lời Y Vân nói trước đây đã xúc phạm cậu, tôi thực lòng xin lỗi, nhưng vẫn mong cậu rộng lượng bỏ qua cho, đừng vì những điều ấy mà cố tình gây rối” 

Giang Nghĩa lập tức giơ tay nói: “Không, tôi không hề gây rối, tôi nghiêm túc đấy” 

Nghiêm túc sao? 

Lư Ôn Du nhìn món đậu phụ thối đen xì trên bàn, thực sự rất khó để tưởng tượng rằng Giang Nghĩa đang nghiêm túc. 

Tưởng Y Vân vẫn cố chấp nói: “Chú Lư, chú vẫn phí lời với loại người này sao? Đi thôi! Tôi không muốn ở lại quán ăn vừa bẩn thỉu vừa rách nát này thêm một giây nào nữa. 

Trong những nhà hàng mà Tưởng Y Vân từng tới trước đây thậm chí còn có cả nhà hàng năm sao. 

Nguy nga tráng lệ, xa hoa sang trọng. 

Từ khi sinh ra tới nay, dường như cô ấy chưa bao giờ dùng bữa ở một quán ăn nhỏ ven đường xập xệ như thế này, hôm nay có thể miễn cưỡng tới đây hoàn toàn là vì sự tín nhiệm và tôn trọng của cô ấy với Lư Ôn Du. 

Nếu như là người khác thì cho dù có nói dễ nghe tới mức nào, Tưởng Y Vân cũng sẽ không bằng lòng tới đây. 

Nhìn tình hình bây giờ, e là sẽ rất khó để đạt được kết quả gì đó, Lư Ôn Du thở dài rồi đứng dậy định rời đi. 

Không ngờ Giang Nghĩa lại bước ra rồi nói: “Cô Tưởng, ông Lư, tôi thực sự đã bỏ rất nhiều tâm huyết vào việc chuẩn bị đồ ăn cho mọi người. Xin hãy tin tôi, chắc chắn món đậu phụ thối này là “liều thuốc bổ” phù hợp với tình hình bây giờ của cô Tưởng.” 

Thực sự cái cớ này rất không thuyết phục. 

Lư Ôn Du tỏ ra nghi ngờ. 

Giang Nghĩa nói tiếp: "Ăn một miếng đậu phụ thối cũng không chết người mà, cứ thử một lần đi, nhỡ đâu lại có kỳ tích thì sao?” 

“Cái này... 

Lư Ôn Du không ngừng cắn răng, nghĩ đến lần trước mình cũng không tin tưởng Giang Nghĩa, nhưng cuối cùng chẳng phải ông ta đã chữa khỏi bệnh hen suyễn mấy chục năm của mình nhờ vào món ăn của Giang Nghĩa sao? 

Tài năng của người này là vô tận, không chừng đĩa đậu phụ thối này thực sự sẽ có tác dụng thần kì. 

Ông ta quyết định tin tưởng Giang Nghĩa một lần. 

Thế là Lư Ôn Du nhìn sang Tưởng Y Vân và nói: “Y Vân à, cô ăn một miếng đi, à không, chỉ cần ăn một miếng nhỏ thôi, được không?” 

Mặt Tưởng Y Vân nhăn nhó, cô ấy không thể tin được và nói: “Chú Lư, sao chú có thể tin lời của loại người này? Thân phận của tôi là gì chứ, sao có thể ăn thứ 

đồ ăn bẩn thỉu như món đậu phụ thối này? Việc này khác gì so với việc bắt tôi uống nước để chữa bệnh chứ? Đơn giản chỉ là mê tín dị đoan mà thôi!” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!