Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Nghe thấy vậy, sắc mặt Hầu Quang Vinh trở nên khó coi, lúc đầu tới ăn cơm vô cùng vui vẻ, kết quả lại bị người ta khinh rẻ, bị như thế thì ai mà dễ chịu được? 

Cũng chịu thôi, ai bảo người ta có tiền? 

Hầu Quang Vinh siết chặt nắm đấm, nghiến răng kèn kẹt, rất muốn ra tay đánh Lưu Hàn một phát, là đàn ông thì đều có cảm giác như vậy, đây chính là lòng tự 

trọng. 

Nhưng cuối cùng anh ta vẫn không ra tay. 

Đầu tiên không có tiền như người ta, tiếp theo anh ta cũng không đánh lại Lưu Hàn; với thể trạng to lớn kia của Lưu Hàn, không phải người mà con khỉ nhỏ như Hầu Quang Vinh có thể so kè. 

Lưu Hàn nở nụ cười: "Ha ha, quả nhiên là đồ phế vật, từ nhỏ đã uất ức, lớn lên vẫn uất ức. Mày ấy à, cả đời là cái đồ bỏ đi!" 

Lời còn chưa dứt, một bóng người bước ra từ sau lưng Hầu Quang Vinh. 

Không biết vì sao, bỗng nhiên Lưu Hàn cảm thấy rất sợ hãi, vô thức lui về sau hai bước, tập trung nhìn, lúc này mới nhớ ra người trước mắt là ai. 

"Giang Nghĩa?" 

Đã gần hai mươi năm không gặp, suýt nữa Lưu Hàn không nhận ra Giang Nghĩa. 

Nhưng ánh mắt sắc bén kia của Giang Nghĩa vẫn không hề thay đổi, trước đây mỗi lần Lưu Hàn nhìn thấy ánh mắt đó, giống như con thỏ nhìn thấy chim ưng, sợ hãi run lẩy bẩy. 

Lần này cũng không ngoại lệ. 

Anh ta nuốt nước bọt: "Sao, lại muốn ra mặt thay Khi sao?" 

Giang Nghĩa bình tính nói: "Nếu như cậu muốn, tôi có thể thử xem. 

"A!" Lưu Hàn cũng không dám lấy sức mạnh so với Giang Nghĩa, anh ta không bao giờ quên được cảnh tượng bị Giang Nghĩa dí xuống đất đánh cho tê người 

hồi còn bé. 

Nhưng cũng không thể cứ nhận sợ như vậy được? 

Lưu Hàn nói tiếp: "Giang Nghĩa? Tôi nhớ trong danh sách không có cậu mà, sao đây, không mời mà tới, không biết xấu hổ như vậy hả?" 

Tất cả thôn dân đều nhìn phía Giang Nghĩa với ánh mắt khinh bỉ. 

Thời buổi này còn có người đến ăn chùa? 

Hầu Quang Vinh vội hoà giải: "Lưu Hàn... 

Lưu Hàn trừng mắt liếc anh ta một cái: "Lưu Hàn là cái tên xứng cho mày gọi sao?" 

"À... ông chủ Lưu" Hầu Quang Vinh ăn nói khép nép: "Dù sao Giang Nghĩa cũng là bạn ngày bé của chúng ta, cứ để cậu ấy tham gia tiệc sinh nhật này đi, không sao chứ?" 

Lưu Hàn lạnh mặt, không nói lời nào. 

Lúc này, đột nhiên một thôn dân kêu lên: "Ấy, trưởng thôn tới, mọi người mau ra tiếp đón đi." 

Tất cả thôn dân đều ra cửa. 

Lưu Hàn nhìn Giang Nghĩa, hừ lạnh một tiếng, quay người đi về phía cửa đón trưởng thôn. 

Lúc này Hầu Quang Vinh mới thở phào nhẹ nhõm. 

Anh ta nhìn Giang Nghĩa nói: "Lão Giang à, cậu cũng đừng tức giận, bước vào xã hội chính là như vậy, ai có tiền người đó có quyền lên tiếng" 

"Tôi biết trong lòng cậu khó chịu, nhưng khó chịu cũng phải nhịn" 

"Cậu mà đối cứng với Lưu Hàn sẽ chỉ dẫn tới sự trả đũa cay độc hơn. Hết cách rồi, ai bảo chúng ta không có tiền cơ chứ?" 

"ÀI" 

Sau đó, mọi người chào đón trưởng thôn vào phòng vip khách sạn. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!