Hôm nay y quán Nhân Trị không mở cửa, mặc dù khai trương rồi nhưng vẫn treo một tấm biển lớn bên ngoài cửa: Không bán.
Đã hai ngày liên tiếp rồi.
Mọi người không ai biết y quán Nhân Trị đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng họ sẽ không mở cửa buôn bán nữa.
Trong phòng.
Sau khi Tân Uẩn đút cho nàng tiên hoa ăn xong, cô ta bắt đầu dạy cô bé đọc chữ và nói chuyện, đối xử với cô bé như em gái ruột của mình.
Vì tính cách lầm lì của Tân Uẩn, trừ ba cô ta ra thì cũng chỉ có Giang Nghĩa mới có thể nói chuyện với cô ta vài câu, tiếc là Giang Nghĩa là người đã có vợ nên cô ta không thể đơm hoa kết trái với Giang Nghĩa.
Nỗi cô đơn này ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Bây giờ nàng tiên hoa xuất hiện rồi, Tân Uẩn thấy được sự cô đơn giống như mình ở cô bé ấy, vậy nên cô ta đối xử rất tốt với cô bé.
Dựa theo sự theo dõi của Tân Uẩn thì có lẽ trí não của cô bé đã dừng lại ở mức ba bốn tuổi.
Những việc như ăn cơm thì còn gắng gượng được.
Còn những việc như nói chuyện hay đi bộ thì cần có người chỉ dạy và học hỏi từng chút một.
Ban đầu nàng tiên hoa vẫn rất sợ Tân Uẩn, có lẽ là vì đã bị tra tấn quá kinh khủng nên nhìn thấy người là sợ hãi.
May mắn thay Tân Uẩn không bỏ cuộc, cô ta vẫn luôn cố gắng giúp đỡ nàng tiên hoa, cuối cùng, dưới sự cố gắng không ngừng của cô ta, cuối cùng nàng tiên hoa cũng xóa bỏ lớp rào cản ấy và học cách nói chuyện, cách bước đi cùng với Tân Uẩn.
Dần dần, nàng tiên hoa càng ngày càng giống con người.
Nhưng chỉ như vậy vẫn chưa đủ.
Tân Uẩn rất muốn tìm hiểu xem rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra với nàng tiên hoa, rốt cuộc là kiểu phẫu thuật như thế nào mới có thể cấy thực vật vào con người?
Điều này đã vượt ngoài phạm vi của y học, nó giống như một phép thần vậy.
Nhưng ai cũng biết rằng trên đời này vốn không có phép thần, chắc chắn bất kỳ chuyện gì cũng có bí mật đằng sau nó.
Tân Uẩn cần tìm ra bí mật này.
Dựa theo sự theo dõi của cô ta, những bông hoa trên người nàng tiên hoa, thay vì nói rằng chúng cộng sinh với nàng tiên hoa thì chi bằng nói rằng chúng đã chiếm đoạt cơ thể của nàng tiên hoa, cưỡng ép hấp thụ chất dinh dưỡng từ cơ thể của nàng tiên hoa để sinh sôi nảy nở.
Tân Uẩn cho nàng tiên hoa ăn rất nhiều thứ tốt.
Nhưng sau khi cô bé ăn xong thì phần lớn chất dinh dưỡng đều bị hoa trên tĩnh mạch hấp thụ mất, không còn lại bao nhiêu cho bản thân.
Đồ ăn càng ngon thì hoa càng đẹp.
Dựa theo tốc độ này, ước chừng khoảng mười ngày nửa tháng nữa nụ hoa sẽ nở.
“Rốt cuộc thì những bông hoa này là món quà của ông trời hay là sự trừng phạt của ma quỷ?”
Tân Uẩn không biết.
Điều duy nhất cô ta có thể làm chính là giúp nàng tiên hoa có thể sống tốt hơn một chút, để cô bé thoát khỏi nỗi sợ và có thể sống như người bình thường.
Khi cô ta đang dạy nàng tiên hoa nói chuyện thì chợt nghe thấy tiếng hét của nhân viên ở bên ngoài sảnh lớn: “Hôm nay không bán, hay là mọi người đợi vài
ngày sau lại tới nhé?”
“Ối, sao mọi người có thể xông vào đây chứ?”
“Hôm nay không bán, mọi người đừng như vậy mà!”
Bụp, cửa phòng bị đẩy ra.
Hai tên lực sĩ đứng trước cửa phòng, cứ nhìn Tân Uẩn và nàng tiên hoa như thế, từ trong ánh mắt của chúng có thể nhận ra được chúng tới đây là vì nàng tiên
hoa.
Dáng vẻ giống như muốn ăn tươi nuốt sống nàng tiên hoa.
Mặc dù trí não của nàng tiên hoa không được tốt, nhưng đối với sự nguy hiểm này thì cô bé nhạy cảm hơn ai hết.
Ngay lập tức, nàng tiên hoa trốn ra sau Tân Uẩn.
“Các người là ai?"
“Ra ngoài!”
Tân Uẩn không hề khách sáo, vấn đề là hai tên lực sĩ đó không hề nghe Tân Uẩn nói, chúng lao thẳng về phía nàng tiên hoa.
Nhìn tư thế này, có thể thấy chúng chuẩn bị cướp người.
Vấn đề là chúng có cướp được không?
Bọn chúng còn chưa kịp làm gì thì “vù, vù”, hai con dao xé ngang không trung bay tới, “bụp”, chúng đâm thẳng vào lòng bàn tay hai tên lực sĩ.
Độc ác, quá độc ác!
Hai tên lực sĩ còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đã xảy ra thì có một bóng đen đi tới từ phía sau lôi chúng đi ngay tức thì và ném chúng xuống đường.
Đến và đi mà không để lại bất cứ dấu vết nào.
Khi hai tên lực sĩ quay lại nhìn thì chẳng còn một bóng người nào cả.
Lúc đó.
Ở bên đường đối diện, Nhạc Huân ngồi trên xe chứng kiến tất cả mọi việc xảy ra trước mắt mình rồi tự nhủ: “Đây là lực lượng do Giang Nghĩa sắp xếp sao? Một thân một mình mà còn muốn bảo vệ con gái riêng ư? Ha ha! Cũng khá giỏi đấy, vấn đề là mày có giỏi đến đâu thì cũng chỉ có một mình mà thôi, tao không sợ mày đâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!