Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Rốt cuộc Phiên Hắc Long đã hiểu rõ thế nào là nỗi sợ. Bình thường anh ta đã quen bắt nạt và ức hiếp người khác, cuối cùng hôm nay cũng bị người ta trừng trị thỏa đáng một phen. 

Kim Ngưu quay đầu lại nhìn đám anh em của Phiên Hắc Long, nói một cách hung dữ: “Mọi người đều cởi trần, có phải là rất nóng hay không?” 

Đám đàn em kia sợ hết hồn, vội vàng chạy đi tìm áo mặc vào. 

“Hừ!” Kim Ngưu xua tay: “Tất cả cút ngay cho tôi” 

Lúc này, đám đàn em mới khiêng người đàn ông tóc đỏ và cõng Phiên Hắc Long lên, ỉu xìu rời khỏi quán cơm. 

Kim Ngưu vỗ vỗ tay rồi tự di chuyển một chiếc ghế để ngồi vào bàn của Giang Nghĩa theo thói quen từ trước tới nay, cười hề hề với anh rồi hỏi: “Anh Nghĩa, em giải quyết chuyện này có tốt không?” 

Giang Nghĩa tỏ vẻ lạnh lùng, bình thản đáp: “ồn ào” 

Kim Ngưu vội vàng ngậm miệng lại. 

Đinh Nhị Tiến không hài lòng, chỉ trích Giang Nghĩa: “Tại sao cậu lại nói chuyện với người ta như vậy? Cậu ta vừa cứu chúng ta đấy! Mau cảm ơn người ta đi.” Vốn dĩ ông ta muốn dành những lời tốt đẹp cho Kim Ngưu. Nhưng không ngờ... 

Kim Ngưu liên tục xua tay, cười hớn hở rồi nói: “Không cần, không cần đâu! Anh Nghĩa nói gì về cháu cũng được. Cháu mãi mãi là tay sai nhỏ bé của anh ấy” 

Cả nhà Đinh Nhị Tiến đều sững sờ, trong lòng thầm nhủ tại sao một người đại ca lại “khiêm nhường” như thế? 

Kim Ngưu có vẻ kiêu ngạo nhưng lại đối xử khiêm nhường với Giang Nghĩa như vậy. Không phải đối với ai anh ta cũng có thái độ như thế. 

Sau đó, họ thay đổi chỗ ngồi rồi gọi món lẩu thêm lần nữa. Nhóm người vừa nói cười vừa ăn uống. 

Trong suốt thời gian đó, Kim Ngưu giống như một đứa em trai, không hề có chút khí chất của một người đại ca lớn. 

Trong lòng Đinh Nhị Tiến rất bội phục anh ta. 

Bây giờ vẫn còn có một vị lãnh đạo không trọng giàu khinh nghèo thế này, thật sự vô cùng hiếm thấy! 

Sau khi ăn xong, vì Giang Nghĩa và Kim Ngưu vẫn còn nhiều điều muốn nói nên Đinh Nhị Tiến đã đưa Đinh Thu Huyền và Tô Cầm đi trước. 

Khi rời đi. 

Chẳng biết Đinh Thu Huyền cố ý hay vô tình mà lại quay đầu nhìn Giang Nghĩa, trong lòng cảm thấy hơi nghi ngờ. 

Không biết vì sao, cô luôn cảm thấy Kim Ngưu không chỉ nhún nhường mà giống như anh ta thật sự là cấp dưới của Giang Nghĩa. 

“Thu Huyền, đi thôi. 

“Vâng. 

Sau khi mọi người rời đi, Giang Nghĩa mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Lần này tới đây, cậu đã quá thô lỗ rồi đấy” 

Kim Ngưu đáp: “Chỉ huy! Em biết bản lĩnh của anh rất xuất sắc nhưng chỉ sợ trường hợp bất trắc mà thôi. Nếu anh xảy ra chuyện gì không may thì em phải ăn nói thế nào với Tôn Tại Ngôn đây?” 

“Bây giờ đang là thời kỳ mấu chốt, anh tuyệt đối không được xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào. Chúng ta và nhà họ Thân còn rất nhiều món nợ phải tính sổ! Tốt nhất là anh nên che giấu sức mạnh thật sự của mình, không nên để lộ ra ngoài. 

“Sau này, nếu như anh có chuyện gì thì cứ để em trực tiếp giải quyết, tuyệt đối đừng tiếp tục mạo hiểm một mình nữa. 

Giang Nghĩa nhìn anh ta rồi bật cười: “Được! Sau này mỗi lần hành động, tôi đều sẽ xin chỉ thị của ông chủ là cậu!” 

“Ơ kìa, chỉ huy! Anh đang nói gì vậy? Em không có ý đó. Ý em là... 

Giang Nghĩa mỉm cười: “Tôi chỉ đùa với cậu một chút thôi. Đừng căng thẳng. 

Kim Ngưu than thở: “Trò đùa này chẳng vui chút nào!” 

Trong lúc đó, ở tập đoàn Hoa Thượng. 

Phó giám đốc Thân Lâm ngồi trên ghế với đôi mắt tràn đầy oán hận. Mấy ngày nay, anh ta ăn không ngon ngủ không yên vì chỉ nghĩ đến lô hàng kia. 

Lô hàng đó thuộc về ba của Thân Lâm – cũng là chủ tịch của tập đoàn Hoa Thượng. Ông cụ đã đặc biệt dặn dò rằng phải trông coi lô hàng đó cẩn thận. 

Đây là một lô hàng hóa có thể cải tổ tình hình ở quận Giang Nam thêm lần nữa, thậm chí nó còn là số hàng có thể giúp tập đoàn Hoa Thượng đứng ở vị thế 

cao hơn nhà nước. 

Nhưng một sự cố đã xảy ra. 

Chuyện càng không muốn xảy ra thì nó lại càng xảy ra. 

“Khốn kiếp!” 

Thân Lâm hung hăng đập tách trà trong tay xuống đất, tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi. 

Thành thật mà nói, anh ta đã tính toán mọi thứ nhưng lại không ngờ rằng Giang Nghĩa sẽ liên kết với Nguyễn Bình Phàm. Một người làm mồi nhử, còn một người thì vây bắt. Sự hợp tác đó thực sự đã bổ sung sức mạnh cho nhau một cách thỏa đáng. 

Kiểu phối hợp này quả thật nằm ngoài sức tưởng tượng của Thân Lâm. 

Cũng chính vì vậy mà anh ta đã tổn thất một lượng hàng hóa lớn. 

Bây giờ lô hàng đã nằm trong tay cảnh sát, muốn lấy ra ngoài sẽ khó như lên trời, trừ phi anh ta liều mạng đoạt lấy. Nhưng cho dù Thân Lâm cố gắng chiếm đoạt thì xác suất thành công cũng cực kỳ thấp. 

Mọi thứ thật sự sẽ bị phá hủy như thế này ư? 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!