Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

Giờ phút này, bên trong tòa nhà của tập đoàn Hoa Thượng, phòng giám đốc. 

Phó giám đốc công ty đang ngồi trên ghế, anh ta là anh trai của Thân Hào, con trưởng của gia chủ, chuyên phụ trách khu vực Giang Nam. 

Có thể nói, tập đoàn Hoa Thượng có được những thành tích hiện tại, tất cả đều nhờ có sự bành trướng của Thân Lâm. 

Lúc này, Thân Lâm vừa gọt táo vừa ra vẻ hững hờ nói: “Em ba, gần đây em hành động có chút lỗ mãng rồi đó, mang đến không ít ảnh hướng trái chiều cho tập đoàn Hoa Thượng đâu. 

Cái anh ta nói đến, chính là chuyện Thân Hào đối đầu với Giang Nghĩa dạo gần đây. 

Thân Hào lạnh lùng nói: “Em lỗ mãng chỗ nào? Không phải là do thằng khốn Giang Nghĩa kia chủ động khiêu khích em sao? Thân là thành viên trong ban giám đốc của tập đoàn Hoa Thượng mà lại bị một thằng nhãi con khiêu khích, nếu như em lựa chọn nhẫn nhịn, anh không cảm thấy mất mặt thay tập đoàn Hoa Thượng à?” 

Anh ta nói có lý. 

Thân Lâm nói: “Giang Nghĩa khiêu khích em, em lựa chọn đáp trả chẳng có gì sai. Nhưng vấn đề là, em lại đáp trả thua! Tập đoàn Hoa Thượng chúng ta thế mà lại thua ở Giang Nam, vấn đề này không nhỏ đâu” 

Thân Hào hừ lạnh một tiếng, không còn gì để nói. 

Bại bởi Giang Nghĩa, là một trở ngại trong lòng mà anh ta không thể vượt qua. 

Thân Lâm tiếp tục nói: “Khoảng thời gian này em không cần làm gì cả, tỉnh táo một chút, ba ngày sau có một lô hàng lớn đến, anh không hy vọng xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn. Cho nên, hiện tại em nhất định phải giữ tỉnh táo, đừng có gây phiền phức cho anh. 

“Sau khi tất cả những lô hàng này được xử lý xong, anh cả tự nhiênai sẽ giúp em xử lý vấn đề, giải quyết Giang Nghĩa 

Thân Hào hơi sửng sốt, sau đó hỏi: “Anh cả, anh nói sắp tới sẽ có một lô hàng lớn đến? Vậy tập đoàn Hoa Thượng chúng ta lại kiếm bộn tiền rồi!” 

Kiếm tiền, chắc chắn phải kiếm ra tiền. 

Thân Lâm nói: “Nhưng số tiền kia không dễ kiếm như vậy đâu, bất kể là Giang Sơn Ấn hay quan chức, đều đang để mắt tới chúng ta. Khu vườn đẹp đẽ sau Giang Nam này lúc nào cũng có thể sụp đổ. 

Thân Hào cười: “Làm sao mà sụp được? Ở quận Giang Nam, chúng ta chính là trời! Ai dám đấu với chúng ta chứ?” 

Thân Lâm cười ha hả: “Chẳng phải có Giang Nghĩa dám đấy ư?” 

Chuyện này... 

Thân Hàona không còn gì để nói, quả thật Giang Nghĩa đã chèn ép anh ta vô cùng thê thảm, hết lần này tới lần khác, Thân Hào lại chẳng có cách nào đáp trả. 

“Hừ!” 

“Cứ để Giang Nghĩa đắc ý thêm ba ngày nữa, qua ba ngày, em sẽ hung hăng dạy cho nó một bài học. 

Nói xong, Thân Hào đứng dậy đi ra ngoài. 

Nhìn đứa em trai vô dụng của mình, Thân Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài nói: “Đã lớn như vậy rồi mà vẫn hành xử như trẻ con. 

Sau đó, anh ta mở máy tính, mở một bức ảnh của Giang Nghĩa, tự nhủ: “Giang Nghĩa, đã từng là Tổng phụ trách củamd quận Giang Nam, bây giờ chỉ là một người bình thường. Mày, thật sự là người bình thường sao?” 

Thân Lâm vô cùng nghịch ngợm đặt ảnh của Giang Nghĩa vào PS, sau đó ghép đầu anh lên người một con lợn. 

“Ừm, như vậy thích hợp hơn nhiều. 

“Mày chính là một con lợn. 

“Đối đầu trực diện với tập đoàn Hoa Thượng chúng tao, nói mày là lợn đã là tâng bốc lắm rồi” 

Trong đầu Thân Lâm đã có sẵn mấy phương án đối phó với Giang Nghĩa, nhưng tất cả những phương án này đều phải chờ đến khi ba ngày sau, lúc lô hàng kia an toàn về đến nơi mới có thể thực hiện. 

Nhưng Thân Lâm nào biết, hiện tại không chỉ có mình đám người anh ta để mắt tới lô hàng kia. 

Đôi mắt của Giang Nghĩa và Nguyễn Bìnhgd Phàm cũng đã sớm dán chặt vào đó! 

Gió thổi báo hiệu giông bão sắp đến. 

CHƯƠNG 1607: BẾN TÀU HẮC THỦY 

Ba ngày tiếp theo, quận Giang Nam mưa dầm liên miên, mỗi ngày đều đổ mưa tí tách, người đi đường cầm ô che, không thể nhìn thấy bầu trời u ám. 

Thần kỳ chính là, ba ngày này cũng là ba ngày yên tĩnh nhất ở quận Giang Nam. 

Không có gì nghiêm trọng xảy ra, không phát sinh bất kỳ hoạt động phạm pháp nào, giống như thiên đường chốn nhân gian vậy. 

Nhưng loại yên tĩnh này lại khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi. 

Bởi vì quận Giang Nam không phải thiên đường, nó có tội ác của nó nhưng lại không thể nhìn thấy, cũng không có nghĩa là nó đã biến mất, mà là bọn nó đang ẩn nấp, chờ đợi thời cơ bùng phát. 

Tội ác tày trời, sắp đến rồi. 

Ba ngày sau. 

Mười giờ đêm. 

Giang Nghĩa mặc một thân đồ đen, kẹp khẩu súng lục bên hông, anh bước ra khỏi nhà, xuyên qua màn mưa tí tách rồi ngồi lên xe. 

Anh hít một hơi thật sâu, châm lửa rời đi. 

Trong phòng. 

Đinh Thu Huyền ngồi trên ghế sô pha, mặc dù mắt đang nhìn chằm chằm TV nhưng suy nghĩ đã sớm đi theo Giang Nghĩa. 

Giang Nghĩa nói với cô là anh muốn ra ngoài gặp một người bạn cũ nhưng cũng không nói người bạn cũ ấy là ai. 

Rốt cuộc anh muốn gặp ai? 

Hay anh muốn đi làm chuyện gì nguy hiểm? 

Trong lòng Đinh Thu Huyền lo sợ bất an, sợ Giang Nghĩa gặp nguy hiểm ở bên ngoài. 

Cô thở dài, cố gắng không lo nghĩ lung tung, muốn khiến mình đắm chìm trong phim truyền hình, nhưng làm kiểu gì cũng không thể thoát khỏi nỗi lo lắng về Giang Nghĩa. 

Cô thật sự rất hoảng. 

Trên đường. 

Một mình Giang Nghĩa lái xe trên con đường nhựa tối om, nước mưa không ngừng rơi xuống, đập vào cửa sổ xe. 

Anh bật cần gạt nước, lắc qua lắc lại rất đều đặn. 

Bến tàu Hắc Thủy cách đó không xa. 

Lái xe hơn hai mươi phút, Giang Nghĩa mới đến bến tàu này. 

Đây là bến tàu chuyên dùng để bốc dỡ hàng hóa, trung tâm trung chuyển hàng hóa giữa các thành phố lớn trong cả nước, nhìn qua không có gì lạ, cũng chẳng 

có chỗ nào chỗ đặc biệt. 

Nhưng khiến Nguyễn Bình Phàm phải phái Giang Nghĩa tới đây thì nhất định có vấn đề. 

Anh dừng hẳn xe, lặng lẽ đi xuống, cầm một chiếc ô màu đen, đi dưới màn đêm đen kịt. Người bình thường nếu không nhìn kỹ, căn bản sẽ không phát hiện ra sự tồn tại của anh. 

Anh cũng không biết mình muốn nhìn cái gì, thế là tùy ý đi dọc theo bến tàu, nhìn mấy người khuân vác đáng thương đang khổ cực dỡ hàng giữa nửa đêm mưa gió. Ai cũng mệt lử nhưng vì kiếm tiền không thể không làm. 

Những người này rất đáng thương. 

Thời gian chầm chậm trôi qua, cuối cùng cũng đến mười một giờ, cũng chính là lúc Nguyễn Bình Phàm bảo Giang Nghĩa đến. 

Chuyện gì sẽ xảy ra vào khoảng thời gian này? 

Lúc này, anh nghe thấy một tiếng huýt dài, Giang Nghĩa nhìn về hướng phát ra tiếng còi, phát hiện có một con tàu kín đáo đang đậu ở bến tàu. 

Cầu tàu được hạ xuống, không ngừng có người khuân vác đi lên tàu dỡ hàng. 

Con tàu này cập bến lúc mười một giờ. 

Nhìn qua không có bất cứ vấn đề gì. 

Nhưng Giang Nghĩa nhạy cảm phát hiện ra một điều, đó là trên mũi con tàu này có một biểu tượng không dễ thấy, mà biểu tượng đó chính là logo của tập đoàn Hoa Thượng. 

Con tàu này là của tập đoàn Hoa Thượng! 

Phải biết rằng, công ty của tập đoàn Hoa Thượng đứng đầu quận Giang Nam, thậm chí có thể nói là công ty lớn mạnh nhất, nhưng bây giờ hàng hóa của bọn họ lại phải dùng một con tàu kín đáo đưa tới. 

Không phải khiêm tốn quá rồi sao? 

Trong ấn tượng của Giang Nghĩa, tập đoàn Hoa Thượng không phải là một công ty tầm thường như vậy. 

Thế là anh đi tới, đứng trên bến tàu quan sát. 

Một chuyện kỳ lạ hơn lại xuất hiện, Giang Nghĩa nhìn chưa tới ba phút đồng hồ thì bỗng có một người đàn ông lực lưỡng cởi trần đi tới, dùng tay vỗ vào bả vai anh, lớn tiếng nói: “Anh bạn, nhìn cái gì đấy?” 

Tay người đàn ông kia dùng lực rất mạnh, lúc vỗ mấy phát vào vai Giang Nghĩa cũng dùng sức không hề nhỏ. 

Nếu là người bình thường, khi chịu đựng mấy cái vỗ này có lẽ đã nằm rạp trên mặt đất. 

Nhưng Giang Nghĩa không phải người bình thường. 

Mấy cái vỗ của tên đàn ông vạm vỡ kia rơi lên người anh chẳng khác nào gãi ngứa, hoàn toàn chẳng có chút cảm giác nào. 

Khoảnh khắc này khiến gã đàn ông hơi chấn động. 

Giang Nghĩa cũng không nhìn gã, chỉ nhìn con tàu nhỏ kia, thản nhiên nói: “Tôi đang xem tập đoàn Hoa Thượng dỡ hàng như thế nào” 

Tên đàn ông thoáng sửng sốt. 

“Dỡ hàng thì có gì đáng xem?” 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!