Nghe những lời này, Thân Hào không chịu nổi, ôm đầu phiền muộn.
Vậy nghĩa là tất cả cố gắng khi trước đều thành công cốc rồi.
Anh ta trừng mắt nhìn Lưu Thông: "Tất cả đều là do anh ban tặng đấy! Anh nói là Nguyễn Bình Phàm đã chết, nhưng cuối cùng, ông ta chẳng những không chết mà còn sống rất khỏe mạnh"
"Lúc trước tôi đã nói gì nào, đừng có để Giang Nghĩa đi khám bệnh cho Nguyễn Bình Phàm. Nếu chữa khỏi thì chẳng phải là giúp Giang Nghĩa lôi kéo được một thế lực to lớn sao?"
"Anh lại không nghe, nói gì mà quận trưởng Nguyễn mắc bệnh nan y, chắc chắn sẽ chết, dù có là Đại La Kim Tiên cũng không chữa nổi"
"Kết quả thì sao?"
"Kết quả là Giang Nghĩa y thuật cao siêu, chữa khỏi cho Nguyễn Bình Phàm rồi! Bây giờ Nguyễn Bình Phàm đã trở thành chống lưng của Giang Nghĩa, rõ ràng là chúng ta càng trở nên bị động hơn"
"Lưu Thông, anh xem chuyện hay anh làm đi, mẹ kiếp tôi chỉ muốn xiên chết anh!"
Thật ra mỗi lời của Thân Hào đều có lý.
Nếu không phải do kế sách của Lưu Thông, Thân Hào sẽ không bao giờ để Giang Nghĩa lại gần Nguyễn Bình Phàm, càng không cho Giang Nghĩa cơ hội đến
khám bệnh.
Giờ thì hay rồi, chẳng khác nào Thân Hào đích thân đẩy Nguyễn Bình Phàm vào phe cánh của Giang Nghĩa.
Thế thì làm sao anh ta yên tâm được?
Vẻ mặt Lưu Thông cũng đầy cay đắng, bất đắc dĩ nói: “Đâu thể đổ hết lỗi cho tôi được, cậu chủ, không phải cậu không biết, bệnh tình của quận trưởng Nguyễn thật sự rất trầm trọng, mấy chục bác sĩ mà còn không chữa được. Ai biết y thuật của Giang Nghĩa lại cao siêu như vậy, nhanh như thế đã chữa khỏi đâu? Ôi
chao..."
Hai người ngồi đối diện nhau, thở dài.
Lúc đầu vốn chẳng có chuyện gì, nhưng bây giờ thì hay rồi, tự dưng lại đẩy Nguyễn Bình Phàm đến bên cạnh Giang Nghĩa, sau này đối phó với Giang Nghĩa sẽ cực kỳ khó!
Các phóng viên tại hiện trường nhanh chóng ghi lại tất cả lời Nguyễn Bình Phàm, sẵn sàng nổi gió bất cứ lúc nào.
Có người không nhịn được hỏi: "Quận trưởng Nguyễn, có thể nói cho chúng tôi biết vì sao mọi người đều nói ông đã về chầu trời không? Có phải là có người tung tin đồn thất thiệt không?"
Nguyễn Bình Phàm nghe xong cười lớn.
Ông ấy vuốt râu, nói: "Thực ra chuyện này cũng không thể coi là tin đồn thất thiệt, vì lúc trước tôi thật sự bệnh rất nặng, sắp chết"
“Khi bác sĩ Giang Nghĩa điều trị cho tôi, cậu ấy đã sử dụng một số thủ pháp rất đặc biệt, khiến tôi trông có vẻ như đã chết, nhưng thực ra tôi vẫn còn sống”
"Vì vậy, nhiều người không biết sự thật đã hiểu lầm, cho rằng tôi đã chết"
"Lời đồn có nhiều người nói sẽ thành thật, chuyện này càng đồn càng sai lệch, cuối cùng mọi người đều hiểu lầm bác sĩ Giang, thậm chí còn chặn đường biểu tình, công kích bác sĩ Giang. Thực ra mọi người đều có ý tốt, tôi không trách mọi người"
"Bây giờ hiểu lầm đã được giải quyết, mọi người giải tán đi."
Không hổ danh là quận trưởng, bài phát biểu của ông ấy thực sự không chê vào đâu được.
Vừa không làm tổn thương lòng tốt của quần chúng nhiệt tình, vừa không để Giang Nghĩa tiếp tục chịu tiếng xấu, nói vài lời đã giải quyết được mâu thuẫn giữa hai bên.
Những người vốn tỏ ra thù địch với Giang Nghĩa giờ đây rất áy náy.
Một bác sĩ tốt như vậy, họ không những không cảm ơn mà còn nhiều lần chửi mắng, vu khống, thậm chí muốn giết anh, Giang Nghĩa đã phải chịu bao nhiêu oan ức?
Không được, không được để người tốt lạnh lòng được!
Thế là có người đề nghị: "Chúng ta đi xin lỗi bác sĩ Giang đi"
"Đúng vậy, tôi phải xin lỗi bác sĩ Giang"
Đột nhiên, những người ghét Giang Nghĩa lại trở thành những người yêu Giang Nghĩa.
Tốc độ thay đổi quá nhanh, không thể tưởng tượng nổi.
Nguyễn Bình Phàm xuống khỏi ghế, thấy chuyện đã giải quyết xong thì nở nụ cười vui vẻ.
Sau đó, ông ấy nói với những người xung quanh: "Hãy chuẩn bị cho tôi một bữa tiệc cao cấp trong nhà hàng, tôi muốn đích thân cảm ơn bác sĩ Giang!" "Vâng"
Cấp dưới lập tức rời đi, chuẩn bị bữa tiệc cảm ơn.
Nguyễn Bình Phàm dẫn Tiết Mẫn rời khỏi hiện trường.
Hiểu lầm đã được giải quyết, Nguyễn Bình Phàm và Giang Nghĩa đều là những người được lợi, nhưng Thân Hào là người đau lòng nhất.
Anh ta nghiến răng hậm hực, nhưng chẳng thể làm gì được.
Anh ta tức tối lắm.
"Giang Nghĩa, mày được lắm, thế mà lại chữa khỏi cho cả ông già mắc bệnh nan y, được, được lắm"
Lưu Thông bên cạnh sợ đến mức không dám nói gì, sợ anh ta sẽ bị Thân Hào xiên chết.
Thân Hào gầm lên: "Về nhà!"
Tài xế nhấn ga lái xe đưa Thân Hào về nhà.
Cuối cùng màn kịch hay này cũng đi đến hồi kết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!