Tất cả mọi người trợn mắt lần lượt đứng dậy, họ nhìn Nguyễn Bình Phàm trên giường bệnh bằng ánh mắt khó tin, không dám tin ông ấy thật sự sống lại. "Không thể nào, không thể có chuyện đó được."
"Người chết sống lại ư? Đây không phải là kỳ tích y học, đây là kỳ tích vượt qua cả nhận thức của con người rồi!"
"Đây mà là y học á? Rõ ràng là một phép màu!"
Tất cả bác sĩ ở đây đều là người già dặn từng trải nhưng lại bị tình huống ở đây dọa cho sợ hãi.
Không phải bọn họ thiếu hiểu biết, mà chuyện này thật sự nằm ngoài tầm hiểu biết của bọn họ.
Chuyện vô lý như người chết sống lại cũng có thể xảy ra ư?
Thật ra do bọn họ hiểu sai thôi, dù Giang Nghĩa có y thuật cao minh như thế nào cũng không thể làm người chết sống lại.
Giang Nghĩa chỉ làm Nguyễn Bình Phàm lâm vào trạng thái chết giả sau đó khôi phục lại thôi.
Tuy biểu hiện của hai trạng thái chết giả và chết thật gần như giống hệt nhau nhưng về bản chất vẫn khác nhau.
Nếu Nguyễn Bình Phàm thật sự chết rồi thì dù Giang Nghĩa có kỹ năng bằng trời cũng không thể làm gì nữa.
Tuy nhiên không phải cứ rơi vào trạng thái chết giả là chắc chắn có thể cứu sống.
Đây là một kỹ thuật vô cùng cao siêu.
Một người không có “khí” trong cơ thể thì không thể thực hiện thuật chết giả này được. Nếu không có cơ sở y học vững chắc thì dù có khởi động cũng không cứu sống được.
Chỉ có Giang Nghĩa mới đáp ứng đủ tất cả điều kiện nêu trên.
Chỉ sợ là trên thế giới này không có người thứ hai có thể thực hiện thuật chết giả sau đó cứu sống lại được như Giang Nghĩa.
Giỏi thật đấy, bây giờ tất cả bác sĩ đều vỗ tay tỏ vẻ tôn kính.
Vừa rồi họ xem thường Giang Nghĩa, tất cả bọn họ đều xụ mặt khẳng định Giang Nghĩa không làm được và nhất định phải bị xử tử, bây giờ như bị tát một cái thật đau vào mặt vậy.
Đương nhiên cũng có người vui mừng.
Tân Tử Dân xúc động bật khóc, người làm thầy như ông ta dám dũng cảm đứng ra chắn đạn cho học trò cũng chỉ vì muốn thơm lây vào những lúc thế này thôi.
Giang Nghĩa không làm cho ông ta phải thất vọng.
Người này là học trò có tư chất tốt nhất của ông ta, trò có giỏi giang hơn thầy cũng không làm sao cả!
Tân Uẩn cũng xúc động bật khóc.
Cô ta yêu Giang Nghĩa sâu đậm như khắc sâu vào trong xương tủy nên cô ta thật lòng không muốn nhìn thấy Giang Nghĩa mất đi tính mạng vì loại chuyện này, đến lúc đó cô ta cũng không biết lấy gì thay thế tín ngưỡng trong lòng nữa.
Đương nhiên người vui vẻ nhất là Tiết Mẫn.
Nhìn chồng đang dần dần hồi phục, bà ấy xúc động chạy đến thật nhanh như ước bản thân có thể ôm lấy Nguyễn Bình Phàm ngay lập tức.
"Ông già kia, sau này không được đùa như vậy nữa nghe không, suýt thì dọa chết tôi rồi"
Trên giường bệnh, hơi thở của Nguyễn Bình Phàm dần ổn định hơn, sắc mặt cũng tốt hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!