Hết công ty này lại tới công ty khác đứng dậy, tất cả đều bày tỏ muốn cắt đứt liên lạc với nhà họ Đinh, sau này sẽ không có bất kỳ dính líu gì.
Xét từ điểm đó thì sau này nhà họ Đinh sẽ rất khó để lăn lộn ở quận Giang Nam.
Sắc mặt của Đinh Phong Thành bên cạnh tối sầm lại.
Đối với anh ta, nhà họ Đinh gần như đã đi tới kết thúc, cơ bản sẽ không có bất kỳ chuyển biến gì nữa.
Nếu Giang Nghĩa vẫn còn là chiến thần Tu La thì có lẽ sẽ có cách một chọi một với tập đoàn Hoa Thượng, còn bây giờ, e rằng Giang Nghĩa cũng bất lực.
Khuôn mặt Đinh Phong Thành đầy hiu quạnh và bi thương.
Ngay lúc đó, Giang Nghĩa nhún vai, lớn tiếng nói với mọi người: “Ok, tôi đã thấy được thái độ mà các người bày tỏ rồi, tất cả các công ty ở đây đều lựa chọn phân rõ giới hạn với nhà họ Đinh. Được, từ giờ trở đi, chúng ta chính là kẻ thù”
Kẻ thù?
Nhạc Huân sửng sốt: “Anh có ý gì?”
Giang Nghĩa nói: “Con người tôi như động vật đơn bào vậy, không phải trắng thì là đen, các người không muốn hợp tác với chúng tôi, không muốn giữ liên lạc, vậy đó chính là muốn làm kẻ thù với nhà họ Đinh chúng tôi. Toàn bộ các người cũng vào sổ đen của nhà họ Đinh”
Nghe thấy vậy, hiện trường yên tĩnh vài giây, sau đó phát ra những tiếng cười nhạo thật lớn.
Nhạc Huân không thể ngừng cười.
Anh ta uống mấy hớp trà, dùng sức kiềm lại rồi nói: “Tôi còn tưởng chiến thần Tu La là nhân vật lợi hại tới cỡ nào, thì ra cũng chỉ là một tên ngốc!”
“Giang Nghĩa, anh có hiểu rõ tình hình hiện tại ra sao không?”
“Nhà họ Đinh các người đã bị tập đoàn Hoa Thượng nhắm tới, có thể bay hơi bất cứ lúc nào. Vào thời điểm này rồi mà anh vẫn còn muốn gây thù chuốc oán khắp nơi, chống lại liên minh Đại Bàng của chúng tôi, đúng là lợn chết không sợ nước sôi, dù sao cũng là chết nên không sợ nữa phải không?"
Những gì anh ta nói cũng chính là suy nghĩ của mọi người ở đây.
Với tình hình hiện tại của nhà họ Đinh, có thể sống sót qua một tháng là đã không tệ rồi, làm sao có sức lực để chống lại liên minh Đại Bàng chứ?
Chưa kể còn bị tập đoàn Hoa Thượng nhắm tới.
Ngay cả khi không bị nhắm tới thì nhà họ Đinh cũng không có vốn liếng để chống lại nhiều công ty cùng một lúc như thế.
Giang Nghĩa đúng là điên rồi.
Không, anh là bị ngốc.
Thật ra trong lòng Đinh Phong Thành cũng nghĩ gần giống như thế, anh ta thật sự không hiểu Giang Nghĩa đang làm gì, vì sao lại muốn làm như vậy?
Trước khi đến đây còn nói sẽ không làm xằng làm bậy, kết quả thì sao? Lại xằng bậy rồi!
Về cơ bản thì mỗi một hành vi của Giang Nghĩa đều vượt quá dự kiến của Đinh Phong Thành.
Cả đời này Đinh Phong Thành đều không thể nào hiểu nổi Giang Nghĩa.
Trên ghế, Nhạc Huân ho khan một tiếng, đẩy tách trà sang một bên rồi cười mỉm nói: “Vốn dĩ tôi còn nghĩ tới mối quan hệ từng là đồng minh của chúng ta, dự định rằng cho dù có trục xuất các người ra thì cũng không cần làm cho quá xấu hổ.
“Nhưng bây giờ thì hay rồi, các người đã chủ động xếp liên minh Đại Bàng chúng tôi vào phạm trù “kẻ thù”, vậy thì không thể trách chúng tôi”
“Người đâu, mau bắt hai tên khốn này lại cho tôi!”
“Tôi muốn thay trời hành đạo, đưa hai tên rác rưởi cho tập đoàn Hoa Thượng, coi như là nhận lỗi, nói không chừng còn có thể được ban chút thưởng”
Anh ta đang định dùng Giang Nghĩa và Đinh Phong Thành để đổi lấy sự hợp tác với tập đoàn Hoa Thượng.
Nghĩ cũng hay đấy, chỉ là, chiến thần Tu La là người mà anh ta có thể tùy tiện bắt lấy sao?
Cánh cửa bị đẩy ra, một nhóm bảo vệ xông vào, trên tay mỗi người đều đang cầm dùi cui điện múa may trông rất hùng hổ, nhiều bảo vệ như thế, xem ra muốn bắt hai người cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mọi chuyện diễn ra lại vượt xa dự kiến của bọn họ.
Đối mặt với một đám người như vậy, Giang Nghĩa không chút sợ hãi, anh trực tiếp đi về phía những người đó, trước khi bảo vệ đầu tiên vung dùi cui điện tới, anh đã dùng chân đá vào mặt bảo vệ,
Chỉ với một cú đá đã văng ra xa bảy tám mét.
Đùng!
Bảo vệ kia trực tiếp văng lên vách tường và ngất xỉu ngay tại chỗ.
Những bảo vệ khác đều sững sờ trong giây lát.
Trong thời gian ngây người đó, Giang Nghĩa đột nhiên lao tới, vung một cú đấm, chỉ với một giây đã hạ gục được năm tên bảo vệ.
Tốc độ cực nhanh, sức mạnh dữ dội đến mức chưa từng thấy.
Mãi cho tới hiện tại, mọi người mới ý thức được thực lực của chiến thần Tu La khủng bố tới cỡ nào.
“Cùng nhau lên!” Nhạc Huân hét lớn một tiếng.
Tất cả mọi người xông tới, nhưng đối với Giang Nghĩa thì những người này thật sự không đủ để đặt vào mắt, so sánh với những kẻ địch mạnh mẽ trên chiến trường thì bọn họ giống như những đứa trẻ sơ sinh, quá yếu ớt, không một chút kinh nghiệm đánh đấm.
Lắc mình di chuyển, Giang Nghĩa lại hạ gục một lượt bảo vệ.
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, hơn hai mươi người bảo vệ đều nằm gục dưới đất, không rõ sống chết.
Điều đó khiến tất cả mọi người không còn bình tĩnh nổi.
Con mẹ nó, đây là loại quái vật gì thế? Sao lại có thể mạnh mẽ đến mức đáng sợ như vậy?
Giang Nghĩa quay đầu nhìn về phía Nhạc Huân, trong ánh mắt lóe lên sự sắc bén.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!