Bên trong bệnh viện, bên ngoài phòng chờ sinh.
Thân Hào - cậu ấm của tập đoàn Hoa Thượng đang nhắm mắt ngồi trên ghế tĩnh dưỡng, vệ sĩ Thiên Cơ đang đứng bên cạnh anh ta.
Hôm nay là ngày vợ Thân Hào sinh con, vì để có không gian yên tĩnh thoải mái, anh ta đã bao trọn toàn bộ bệnh viện.
Đương nhiên, thủ đoạn anh ta sử dụng rất đơn giản và thô lỗ, chính là để cho một đám người chặn ngay cửa trước cửa sau, cấm không cho bất kỳ ai ra vào.
Nếu có người cứng cổ xông vào thì dùng dao bầu chặt đứt tay, chân của người đó.
Anh ta tin rằng không ai dám đối đầu trực diện với tập đoàn Hoa Thượng cả.
Cho dù cảnh sát đến, Thân Hào cũng không thèm để ý.
Diễn biến của sự việc lúc đầu quả thật giống hệt như anh ta nghĩ, đêm nay bệnh viện yên tĩnh lạ thường, không có chút tiếng láo nháo nào, Thân Hào yên tĩnh chờ vợ sinh xong.
Nhưng ai có thể ngờ rằng, yên tĩnh không bao lâu thì đã có rất nhiều tiếng ồn ào tạp nham.
Cứ như có một đám đông người xông vào bệnh viện vậy.
"Hửm?"
Thân Hào cau mày: "Có chuyện gì vậy?"
Có cấp dưới lập tức đi hỏi thăm tình hình, không tới ba phút đã chạy về, thành thật hồi báo: "Có người giết những tay sai chặn cửa của chúng ta rồi, còn dẫn theo một đám lớn bệnh nhân xông vào nữa"
“Khốn kiếp!” Thân Hào mắng: “Không phải đã sắp xếp hơn bốn mươi người ở bên ngoài sao? Sao lại không ngăn cản được bọn họ?”
Cấp dưới đáp: "Hơn bốn mươi người đều đã bị giết sạch rồi"
Chuyện này...
Thân Hào khế sửng sốt.
Nhóm tay sai của anh ta không phải người bình thường, người có thể giết sạch tất cả trong thời gian ngắn như vậy chứng tỏ đối phương cũng có chút bản lĩnh đấy.
"Là ai làm?"
"Giang Nghĩa."
"Giang Nghĩa? Chính là tên người tổng phụ trách cũ của quận Giang Nam, chiến thần Tu La sao?"
"Chính là anh ta"
Thân Hào cười lạnh một tiếng: "Tôi còn tưởng là ai? Hóa ra là một tên vô dụng không có quan chức gì, ỷ mình biết đánh nhau mà đã dám đối đầu với tập đoàn Hoa Thượng của chúng ta sao? Anh ta cho rằng mình thật sự là chiến Thần Tu La à? Cũng không biết đái một vũng rồi tự soi xem mình là cái thá gì?"
Anh đứng dậy bước ra ngoài.
Vệ sĩ Thiên Cơ ngay lập tức theo sau, không rời khỏi dù chỉ một tấc.
Chẳng mấy chốc, Thân Hào đã mặt đối mặt với Giang Nghĩa trong hành lang hẹp của bệnh viện, thật khó để không đụng mặt nhau, bởi vì Giang Nghĩa cũng đang đi đến phòng chờ sinh.
Những căn phòng chờ sinh nằm trong cùng một khu vực.
Muốn đi thì phải đi qua lối này.
Thân Hào chặn đường, vươn tay châm một điếu thuốc và bắt đầu hút trước mặt mọi người.
Phải biết rằng, ở đây có rất nhiều phụ nữ đang chờ sinh con, họ vốn không thể chịu được mùi khói, anh ta làm như vậy là hoàn toàn không quan tâm đến tính mạng của người khác.
Trong mắt Giang Nghĩa mang ý giết chóc.
Đinh Phong Thành nhỏ giọng nói: "Em rể, đây là Thân Hào - cậu ấm của tập đoàn Hoa Thượng, tính tình gàn dở, không thèm để ý tới ai.
Những người khác nhìn thấy Thân Hào đều không tự chủ được mà lùi lại.
Họ vẫn còn tỉnh táo, không ngu ngốc đến mức muốn đối đầu trực diện với Thân Hào, nhưng Giang Nghĩa thì khác.
Giang Nghĩa đi thẳng về phía trước.
Anh vừa đi vừa nói: "Đây là bệnh viện, dập thuốc của anh đi.
Thân Hào khinh thường nói: "Anh là cái thá gì mà cũng dám kêu tôi dập thuốc? Anh tự coi mình là chiến thần Tu La sao? Anh đã không còn chức vụ gì nữa rồi, tên ngu!"
Xem ra không có cách nào để ngăn chặn đối phương hút thuốc bằng đàm phán bình thường rồi.
Giang Nghĩa sải bước đi qua, anh đột ngột lao về phía trước nhanh như tên bắn muốn tấn công Thân Hào.
Lúc này, Thiên Cơ lao ra, anh ta nhanh nhẹn chặn trước mặt Thân Hào và nắm lấy nắm đấm mà Giang Nghĩa vung ra.
Có thể bắt được nắm đấm của Giang Nghĩa trong thời gian ngắn như vậy, sức mạnh của người này không hề tầm thường.
Thân Hào tiếp tục hút thuốc nói: "Giang Nghĩa, anh cho rằng mình rất giỏi đánh nhau đúng không? Để tôi nói cho anh biết, trên đời này còn có người đánh nhau
giỏi hơn anh! Vệ sĩ này của tôi mạnh và đánh giỏi hơn anh nhiều, anh cứ chờ chết đi!"
Nhưng anh ta vừa dứt lời, một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Khắp người Giang Nghĩa tỏa ra một luồng khí mạnh mẽ đến đáng sợ, mạnh đến nỗi khiến Thiên Cơ phải kinh hãi, người có thể kích thích Giang Nghĩa tỏa ra luồng khí giết người trên chiến trường đã là một sự khẳng định đối với Thiên Cơ.
Đáng tiếc, cho dù Thiên Cơ có mạnh mẽ cỡ nào cũng không phải là đối thủ của chiến thần Tu La.
Giang Nghĩa đã đàn áp được Thiên Cơ trong phút chốc.
Thậm chí Thiên Cơ còn không thể đứng trước mặt Giang Nghĩa, anh ta từ từ quỳ xuống giống như một nô lệ phục tùng chủ nhân, Thiên Cơ vô cùng miễn cưỡng quỳ xuống trước mặt Giang Nghĩa.
Thân Hào sửng sốt, chuyện gì xảy ra vậy?
Vệ sĩ đáng tin cậy nhất của anh ta lại bị Giang Nghĩa tùy ý làm nhục ư?
"Thiên Cơ, mẹ kiếp anh đứng lên cho tôi!"
Vô ích thôi, Thiên Cơ hoàn toàn không thể đứng dậy.
Giang Nghĩa đi lướt qua Thiên Cơ, khí thế đè ép Thiên Cơ không thể động đậy, đây là sự chênh lệch giữa chiến thần và người thường.
Khi Giang Nghĩa đến trước mặt Thân Hào, anh nhìn chằm chằm anh ta và lạnh lùng nói: "Hình như anh rất thích hút thuốc thì phải?"
Thân Hào không biết nên nói gì mới tốt.
Đến bây giờ anh ta mới nhận ra Giang Nghĩa mạnh mẽ và đáng sợ đến nhường nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!