Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Đêm khuya. 

Trong phòng bao tư nhân của quán bar ở trung tâm thành phố Vân Lĩnh. 

Ngụy Văn Tường cầm ly rượu dựa lên bàn, buồn bực uống rượu. 

Trong phòng còn có bảy tám người đàn ông, họ đều là người phụ trách của các xí nghiệp, tập đoàn lớn, cũng chính là đám thương nhân nhìn chằm chằm vào dãy núi Ngọa Long. 

Họ đến núi Vân Lĩnh đã mấy năm rồi, nơi có thể khai thác đều đã làm tương đối. 

Điều khiển họ nhỏ dãi duy nhất hiện tại chính là dãy núi Ngọa Long với sản vật cực kỳ phong phú, chỉ là dãy núi đó bị Ngụy Trung Nghĩa nắm chặt, không cách nào khai thác. 

Những thương nhân này thậm chí đã thành lập một liên minh thương nhân ở Vân Lĩnh, do chủ tịch của xí nghiệp dược phẩm Kim Minh – Phương Trung Cảnh làm người phụ trách. 

Nhiều năm nay, Phương Trung Cảnh hết lần này đến lần khác thương lượng cùng Ngụy Trung Nghĩa, nhưng đều bị mắng cho thúi đầu. 

Anh ta đề nghị bỏ ra ba mươi nghìn tỷ thu mua, Ngụy Trung Nghĩa chả thèm để ý. 

Vốn cũng cho rằng thu mua dãy núi Ngọa Long đã không còn hi vọng, kết quả gặp được Ngụy Văn Tường, hai người thương lượng vui vẻ, Ngụy Văn Tường hoàn toàn không giống với người cha Ngụy Trung Nghĩa của anh ta. 

Ngụy Văn Tường rất chán ghét nơi thâm sơn cùng cốc này, vừa nghĩ tới sau này phải cha truyền con nối, cả đời canh giữ dãy núi rách kia liền buồn bực muốn chết. 

Thế là, anh ta cực kỳ trông mong cha già bán dãy núi Ngọa Long cho Phương Trung Cảnh. 

Cầm ba mươi nghìn tỷ đến thủ đô xây dựng công ty mới, sau này sống ở thành phố lớn, không ở nơi khỉ ho cò gáy, khiến người ta buồn bực như núi Vân Lĩnh 

nữa. 

Theo suy nghĩa của Ngụy Văn Tường, anh ta chỉ cần đợi cha già nghỉ hưu, mình tiếp nhận vị trí gia chủ, thì có thể nắm quyền khống chế dãy núi Ngọa Long. 

Đến lúc đó, tất cả không phải đều nghe theo anh ta? 

Đáng tiếc, anh ta biểu lộ quá rõ ràng, Ngụy Trung Nghĩa lại là một người rất thông minh, sớm đã nhìn thấu tâm tư anh ta. 

Ngụy Văn Tường lúc này, mượn rượu giải sầu, rất phiền lòng. 

Phương Trung Cảnh nhấp ngụm rượu, nói: “Cậu em Văn Tường, xem ra cha cậu không tin tưởng cậu chút nào ha? Khoảng thời gian này, ông ta liên tục chiêu rể, tình nguyện truyền vị trí gia chủ cho người ngoài, cũng không muốn truyền cho cậu. Hề hề, khiến người ta lạnh lòng” 

Ngụy Văn Tường ngẩng đầu, uống cạn rượu trong ly. 

Anh ta tức giận đùng đùng nói: “Lão già hồ đồ đó điên rồi! Tài sản tổ tông để lại, lại chắp tay tặng cho người khác họ? Haha, thật ngu xuẩn!” 

Phương Trung Cảnh nói: “Cậu tức cũng vô ích, nếu thật sự tìm thấy chàng rể thích hợp, đến lúc đó, cha cậu gả Ngụy Lương Huân đi, lại truyền vị trí gia chủ cho con rể. Liên minh thương nhân chúng tôi liền đừng nghĩ đạt được dãy núi Ngọa Long, mà cậu ấm như cậu, từ đây cũng không có ngày yên lành. Còn muốn đi thủ đô? Không đói chết là may rồi. 

Câu này rõ ràng là cố ý chọc giận Ngụy Văn Tường. 

Lại cứ rất hiệu quả. 

Ngụy Văn Tường cắn răng nói: “Lão già muốn tôi đói chết? Haha, ép tôi tới đường cùng, tôi sẽ giết lão trước!” 

Vốn là một câu nóng giận. 

Nhưng lời vừa nói ra, ánh mắt tất cả thương nhân trong phòng đều thay đổi. 

Mọi người nhìn nhau. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!