Cút?
Khương Lị vội vàng khuyên bảo: “Dù sao chủ tịch Giang cũng không phải là bác sĩ thú y, khám sai cũng không thể trách cậu ấy, em dâu, em đừng...”
“Chị, chị có ý gì? Lẽ nào chị nghĩ là con trai em có thể chết oan sao?”
“Không, chị không có ý này”
Văn Vân Chi lạnh lùng nói: "Chị, em khuyên chị chịu khó động não một chút, đừng có cả ngày bị người ta chơi đến mức xoay lòng vòng. Giang Nghĩa, trò này của cậu có thể lừa được chị tôi, nhưng muốn lừa tôi? Không có cửa đâu! Nói cho cậu biết, từ ngày hôm nay, hai sản phẩm của cậu đều bị gạch tên khỏi chuỗi V, không chỉ có như vậy, tôi còn muốn bắt tay với nhà họ Đàm để đối phó với cậu. Cậu cứ đợi chết đi, cút khỏi đây”
Chuyện đã trở nên căng thẳng.
Khương Lị vừa lo lắng, vừa tức.
Phải biết là, hai sản phẩm bán tốt nhất của hệ thống V chính là kem làm đẹp và Thủy Mỹ Nhân, đột ngột gỡ hai sản phẩn này xuống, không nói đến chuyện lượng tiêu thụ bị giảm, còn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng nhà họ Khương.
Điều quan trọng hơn chính là quan hệ của bà ta với Giang Nghĩa vẫn luôn rất tốt, sao có thể hợp tác với nhà họ Đàm để đối phó với Giang Nghĩa?
Văn Vân Chi này đúng là không biết nhìn xa trông rộng.
Khương Lị còn chưa kịp thanh minh cho Giang Nghĩa, Văn Vân Chi lại tiếp tục đuổi người ta ra ngoài.
Ai cũng nghĩ Giang Nghĩa sẽ rất tức giận, nhưng không ngờ, anh khẽ cười nói: “Bà Văn, đứa con trai này của bà thật sự không có bệnh gì, nếu như tiêm linh tinh, không chỉ không chữa được bệnh, còn khiến tình trạng của nó càng trở nên nguy kịch.”
“Cậu còn dám lên tiếng? Cút!”
Giang Nghĩa không nói những lời vô ích nữa, quay người rời đi, Khương Lị vội vàng đuổi theo.
Hai người đi ra bên ngoài, lên xe.
Khương Lị cảm thấy vô cùng có lỗi nói: “Chủ tịch Giang, tôi thật sự không ngờ đến mọi chuyện sẽ trở nên như thế này, xin lỗi, cậu yên tâm, trở về tôi nhất định sẽ khuyên bảo em dâu tôi”
Giang Nghĩa xua tay, nói: “Không cần đâu, chúng ta chỉ cần ngồi đây đợi mấy phút, tôi tin bản thân bà Văn sẽ nghĩ thông suốt”
Há?
Tự nghĩ thông suốt?
Khương Lị cười khổ: “Chủ tịch Giang, sợ là cậu không hiểu tính khí của đứa em dâu này của tôi. Em ấy chính là một cô công chúa nhỏ được em trai tôi cưng chiều thành hư, đừng nhìn em ấy đã hơn bốn mươi tuổi, tính tình vẫn không khác gì một đứa bé.
“Cậu bảo để em ấy tự mình nghĩ thông suốt? Đó là chuyện không thể xảy ra.
Đã nói đến mức này, nhưng không biết tại sao, Giang Nghĩa vẫn còn vô cùng tự tin nói: “Tôi tin bà Văn không phải loại người kia, yên tâm đi, lát nữa bà ấy sẽ tự nghĩ thông suốt.”
Khương Lị bất lực.
Bà ta không biết Giang Nghĩa lấy đâu ra sự tự tin như vậy.
Đợi thì đợi, hi vọng có thể xuất hiện kỳ tích.
Năm phút đã trôi qua, mười phút đã trôi qua, đợi đến mười hai phút, kỳ tích vẫn chưa xảy ra!
Chỉ thấy quản gia vội vàng từ trong phòng khách chạy ra, đi đến trước xe của bọn họ, sốt ruột, lo lắng nói: “Chủ tịch Giang vẫn còn ở đây chứ?”
Khương Lị kinh ngạc, nhìn dáng vẻ này, là dáng vẻ muốn nghịch thiên lật bàn.
Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Tôi vẫn còn ở đây.”
Quản gia vội vàng nói: “Chủ tịch Giang, bà chủ nhà chúng tôi mời anh qua chỗ bà ấy một chuyến, có chuyện gấp cần anh giúp đỡ!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!