Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Giang Nghĩa gật đầu: “Là lần đầu tiên. 

“Thảo nào.” Phe vé nói: “Tất cả những buổi thử giọng của chương trình âm nhạc đều mờ ám, anh cho rằng thật sự so tài ai hát hay hơn ai hả, đúng là ngây thơ. 

Giang Nghĩa bật cười, tò mò hỏi: “Cuộc thi này không phải để chọn ra những thí sinh xuất sắc à?” 

Phe vé bật cười vui vẻ: “Nói anh là người mới quả là không sai mà, đúng là hát hay rất quan trọng, nhưng không phải là quan trọng nhất. Nếu như thật sự chỉ so sánh trình độ ca hát, vậy thì đám giáo viên tiến hành thử giọng ăn cái gì mà sống?” 

“Không nói dối gì anh, những người đến đây đăng ký tham gia thử giọng thì đều phải mua vé ở chỗ tôi. 

“Không mua vé căn bản anh không đậu được đâu, cho dù năng lực ca hát của anh có tốt đến đâu thì cũng sẽ bị loại.” 

Nghe thấy có vẻ như là người trong kẻ ngoài cấu kết với nhau lừa tiền của người dự thi. 

Giang Nghĩa không nhớ là mục này có nằm trong kế hoạch. 

Anh hỏi: “Vé của anh thật sự đáng tin chứ?” 

“Đương nhiên rồi.” Phe vé vỗ vỗ ngực: “Không nói dối gì anh, tất cả các chương trình giải trí âm nhạc ở thủ đô này đều là do tôi bán vé đó, chưa nói đến những chương trình mới chưa được nổi tiếng, cho dù quán quân rating lâu năm như "Tôi là Ca vương" cũng là do tôi bán vé. 

Giang Nghĩa nghe đến hứng thú, anh tò mò hỏi: “Vậy vé này của anh được bán như thế nào?” 

Phe vé lấy hai tấm vé ra: “Vé của tôi được chia làm hai loại. Loại thứ nhất là vé bình thường, một triệu năm trăm nghìn một vé, mua cái vé này thì anh có thể tiến hành một buổi thử giọng công bằng liêm chính, thích hợp với người dự thi chuyên nghiệp có ngoại hình và kỹ năng cao. Loại thứ hai là vé cao cấp, sáu triệu đồng một vé, mua cái vé cao cấp này rồi thì buổi thử giọng chỉ là hình thức mà thôi, cho dù ngũ âm của anh không nắm hết anh cũng sẽ được chọn. Sao nào, các người muốn mua loại nào?” 

“Để tôi nói nói cho các người nghe, các người mua vé cao cấp tốt hơn đó, đỡ phải tốn thời gian mà còn tiết kiệm sức lực. Hợp tác vui vẻ, sau này tham gia vào cuộc thi đấu 

chính thức thì chúng ta còn có thể tiếp tục hợp tác.” 

Không đợi Giang Nghĩa trả lời, Quân Nhàn liền nổi giận lên tiếng: “Tôi không cần mua những cái vé này đâu, tôi đến đây để theo đuổi giấc mơ âm nhạc mà không phải đến đây để đi cửa sau, nếu như chương trình này đen tối như thế, vậy thì tôi tình nguyện mình không được chọn. 

Nói xong, cô ta trực tiếp đi đến chỗ đăng ký. 

Giang Nghĩa lắc đầu nhìn Phe vé: “Anh cũng đã nghe rồi đó, chúng tôi không cần.” 

Nói xong, anh và Bạch Dương cũng rời đi. 

Phe vé nhìn bóng lưng của bọn họ, khinh thường hừ một tiếng. 

“Thời đại nào rồi mà còn ở đây giả vờ ngây thơ, không mua vé của tôi có đúng không, vậy thì các người đừng hòng mình nhận được chữ pass, chuẩn bị bị đuổi ra khỏi cửa đi. Một đám ngu. 

Chẳng mấy chốc, có một đám người vào đăng ký, thuận lợi đăng ký thành công. 

Lúc đăng ký nhân viên ghi chép còn đặc biệt hỏi một câu: “Các người đã mua vé chưa, lấy ra cho tôi xem thử đi” 

Kết quả nhận được chính là Quân Nhàn giận dữ mắng mỏ cho một trận. 

Nhân viên ghi chép cũng không nói gì thêm, chỉ im lặng vẽ một dấu x đằng sau tên của Quân Nhàn, buổi thử giọng còn chưa bắt đầu mà lại giống như là muốn loại Quân 

Nhàn từ trước. 

Giang Nghĩa nhìn ở trong mắt, ghi ở trong lòng, một chữ cũng không nói ra. 

Cuối cùng, buổi thử giọng của các thí sinh trước đó đã kết thúc, tiếp theo là đến lượt Quân Nhàn ra trận. 

Cô ta cầm micro do người tổ chức chuẩn bị sẵn, đi vào phòng cùng Giang Nghĩa và Bạch Dương, sau đó một thân một mình bước lên sân khấu, Giang Nghĩa và Bạch Dương ở phía sau cánh gà yên lặng dõi theo. 

Quân Nhàn sải bước đi đến chính giữa sân khấu, cúi chào bốn giáo viên thử giọng ngồi đối diện sân khấu. 

Cô ta chưa kịp đứng thẳng người thì một nữ trợ giảng trong số đó nhịn không được mà nói: “Làm cái gì vậy hả, muốn hát thì cứ hát đi, lề mà lề mề làm cái gì. Thời gian của chúng tôi rất gấp, không rảnh để lằng nhằng với cô đâu.” 

Thái độ này kém đến mức bất thường. 

Quân Nhàn cố nén lửa giận, cầm micro lên bắt đầu hát. 

Chất giọng của cô ta vẫn dễ nghe trước sau như một, tựa như mộng ảo, giống như băng tuyết trong mùa hè, khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!