Tề Vân Mỹ đứng ở cửa căn bản không thể cử động chân, bây giờ cô ta đã biết tại sao trước đó Miêu Đồng lại kích động đến mức nói không nên lời.
Chỉ dựa vào những nghệ sĩ nổi tiếng này, tùy tiện chọn ra một hai người thì cũng có thể tạo ra tin tức chấn động.
Bây giờ lại có mười mấy hai mươi người ngồi xung quanh phòng tiếp khách, có thể tưởng tượng được mức độ đáng sợ của nó.
Tề Vân Mỹ không dám tin mà hỏi: “chủ tịch Giang, tất cả bọn họ đều là do anh mời tới?”
Giang Nghĩa gật đầu: “Đúng vậy, nếu như tôi đã nói muốn sản xuất chương trình với cô thì không thể ngồi yên không làm gì, chờ đó chia tiền. Cho nên, tôi đã chủ động tìm vài nghệ sĩ đến đây, cô xem xem như vậy đã đủ chưa?”
Đã đủ chưa? Mời anh bỏ chữ chưa đi đi.
Nếu như có thể tập hợp những người này trong cùng một chương trình giải trí, vậy thì sẽ gây nên hiệu quả như thế nào, chắc chắn tỷ lệ người xem sẽ đạt kỷ lục đó có biết không hả.
Chỉ là...
Tiền để mời bọn họ chắc chắn không ít nhỉ?
Tề Vân Mỹ cảm thấy ngại khi để một mình Giang Nghĩa trả tiền, thế là khách khí nói: “Chủ tịch Giang, anh có thể mời bọn họ đến đây là đã góp công lớn rồi, về phương diện phí mời, cứ để tôi...
Cô ta chưa kịp nói xong, Giang Nghĩa liền cười nói: “Phí quảng bá hả? Cô Tề cứ yên tâm đi, bọn họ đến đây hỗ trợ miễn phí, một đồng tiền cũng không cần.” Cái gì?
Tề Vân Mỹ cảm giác giống như là mình đang nằm mơ.
Theo như địa vị của những nghệ sĩ này, mỗi một người đều được trả thù lao xuất hiện hàng chục tỷ đồng, thế mà bọn họ lại đến đây làm việc tình nguyện không cần một dong?
Làm sao có thể.
Tề Vân Mỹ không tin.
Cô ta cười nói: “Chủ tịch Giang, anh không cần phải khách sáo với tôi đâu, đừng có cố ý nói như vậy để lừa gạt tôi, một đồng cũng không cần hả? Làm sao có thể.”
Lúc này, bậc thầy tướng thanh Quách Đắc Hang nói: “Cô Tề nói như vậy là xem thường chúng tôi rồi, chủ tịch Giang đối với chúng tôi ơn nặng như núi, chỉ cần chủ tịch Giang lên tiếng thì chúng tôi sẽ cố gắng hết sức hỗ trợ tham gia. Chương trình thực tế dạng này không phải chỉ là đi chơi thôi à, có làm gì đâu mà nhận tiền?”
Nghe thấy đối phương nói như vậy, cuối cùng, Tề Vân Mỹ mới dám tin.
Chỉ là cô ta không hiểu rốt cuộc thì Giang Nghĩa có ơn nghĩa gì với những nghệ sĩ nổi tiếng này, lại có thể để bọn họ hỗ trợ như thế?
Nếu để cho cô ta biết toàn bộ những người này đều là nghệ sĩ thuộc giải trí Ức Châu, Giang Nghĩa lại là chủ giải trí Ức Châu, có lẽ là Tề Vân Mỹ sẽ ngạc nhiên đến mức không thể ngậm miệng.
Lúc Tề Vân Mỹ cho rằng sự việc đã đủ chấn động, có một giọng nói lanh lảnh như tiếng chuông bạc vang lên từ phía sau.
“Anh Giang, thật lòng xin lỗi, chuyến bay của tôi đến muộn, cho nên mới có thể đến trễ, mong anh không để bụng”
Tề Vân Mỹ và Giang Nghĩa đồng thời quay đầu lại.
Chỉ nhìn thấy một cô gái trẻ trông khoảng chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi đang đi về phía này, vóc dáng đẩy đà quyến rũ, đôi mắt sáng long lanh, giống như là những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm.
Trẻ trung, năng động, xinh đẹp, dịu dàng.
Đó chính là cảm giác đầu tiên khi Tề Vân Mỹ nhìn thấy đối phương.
Tề Vân Mỹ nhẹ cau mày, cảm thấy người trước mắt trông rất quen mặt, nhưng trong lúc nhất thời lại nhớ không ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!