Chương 408
Giang Ninh đứng ở đó không nói một lời, chỉ nhìn chảm chằm vào Tô Minh Toàn.
“Lưu Tiểu Đao! Thằng chó nhà mày cũng dám hãm hại tao!”
Tô Minh Toàn quát to một tiếng và đột nhiên nhào về phía Lưu Tiểu Đao, nắm lấy cái gậy trên mặt đất rồi đập mạnh về phía đầu của Lưu Tiểu Đao.
*AI AI” = Lưu Tiểu Đao lập tức hét thảm.
Gậy không ngừng đập mạnh xuống đầu cúa Lưu Tiểu Đao, rõ ràng chính là muốn đập chết gã.
*Tên chó chết dám hãm hại tao. Nhà họ Tô tao nuôi mày nhiều năm như vậy, mày tự nhiên lại lấy oán trả ơn!”
Tô Minh Toàn lại chẳng khác nào phát điên, không ngừng dùng gậy đập mạnh lên người Lưu Tiểu Đao, đánh cho gã chỉ có thể lăn lộn trên mặt đất cầu xin tha thứ.
Giang Ninh vẫn không nói gì, lại bình tĩnh nhìn Tô Minh Toàn biểu diễn.
Mọi người xung quanh nhìn thấy vậy, ai nấy đều kinh hồn khiếp vía!
Lưu Tiểu Đao là người đi theo và bán mạng cho Tô Minh Toàn nhiều năm nhất, đến thời điểm này, không ngờ Tô Minh Toàn không nể tình xưa, muốn đánh chết Lưu Tiểu Đao.
Hơn nữa, không phải là Tô Minh Toàn ra lệnh, Lưu Tiểu Đao làm sao có thể đi Đông Hải?
Thậm chí, Lưu Tiểu Đao còn từng khuyên Tô Minh Toàn hai lần, bảo cậu ta đừng quá kích động. Kết quả thì sao?
Gã lại bị Tô Minh Toàn tát hai phát!
Bây giờ, gã còn phải chịu đòn!
“A..”
Lưu Tiểu Đao ôm đầu kêu lên thảm thiết, né tránh gậy của Tô Minh Toàn, nhưng Tô Minh Toàn lại không dừng Tay.
“Mày có thừa nhận không? Có phải là mày không? Có phải là mày hại tao không?”
“Đúng! Là tôi! Là tôi tự ý quyết định… AI”
Lưu Tiểu Đao kêu thảm, chỉ có thể thừa nhận, toàn thân từ trên xuống dưới không biết đã bị Tô Minh Toàn đánh gãy mấy cái xương.
Nghe được Lưu Tiểu Đao thừa nhận, Tô Minh Toàn thở hổn hển, vui mừng quay đầu nhìn Giang Ninh “Đại ca! Anh nghe xem, là gã! Là tự gã đi Đông Hải, không liên quan tới tôi!”
Tô Minh Toàn chỉ vào Lưu Tiểu Đao: “Anh muốn giết thì cứ giết gã là được rồi, thật sự không có chút liên quan gì đến tôi!”
Lưu Tiểu Đao co người trên mặt đất, không thể động đậy. Nếu gã không thừa nhận, Tô Minh Toàn sẽ đánh chết gã!
Giang Ninh liếc nhìn Lưu Tiểu Đao rồi lại quay đầu nhìn Tô Minh Toàn.
“Nếu anh ta đã thừa nhận, vậy chuyện này lại không liên quan tới cậu chủ Tô nữa”
Nghe được câu này, trái tim đang thấp thỏm của Tô Minh Toàn cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
“Nhìn dáng vẻ của gã bây giờ, sợ là cũng chẳng sống được lâu nữa.”
Giang Ninh nói: “Nếu vậy, tôi không tính toán với một người chết làm gì.”
Anh đi tới trước mặt Tô Minh Toàn làm cậu ta sợ đến mức toàn thân run rẩy: “Cậu Tô, nhà họ Tô của anh và Đông Hải tôi nước giếng không phạm nước sông, hi vọng anh tự giải quyết cho tốt đi.”
Giang Ninh nói xong liền vẫy vẫy tay, xoay người liền dẫn theo đám người anh Cẩu rời đi.
Tô Minh Toàn ngã ngồi dưới đất, mở miệng lớn thở hổn hển.
Xung quanh, đám đàn em của mình không có một người nào còn có thể đứng nổi, Lưu Tiểu Đao thậm chí bị mình đánh cũng sắp chết rồi, lúc này đầu đầy máu, ngã trên mặt đất, hơi thở yếu ớt.
Tô Minh Toàn quay đầu liếc nhìn, thấy không ít người đều nhìn mình chảm chằm với ánh mắt phức tạp.
“Nhìn cái gì?”
Tô Minh Toàn tức giận mắng: “Một đám vô dụng! Chỉ có hai, ba người mà nhiều người như vậy cũng không đối phó được!”
Trong lòng hán ta sợ hãi, cũng đầy căm tức, thấy Lưu Tiểu Đao còn có thể nhận biết, hắn ta liền hừ một tiếng: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đưa tới bệnh viện đi!”
Bây giờ trừ hắn ta vẫn được tính là tốt một chút, ngoại trừ mặt sưng lên, răng rơi mất mấy cái, ít nhất còn có thể đứng được.
Giang Ninh quá đáng sợt Mấy tên đàn em bên cạnh anh cũng đáng sợ, muốn giết chết bọn chúng, những tên đàn em vô dùng của mình không có bất kỳ tác dụng nào.
Hắn ta muốn điều động cao thủ trong nhà tới đây!
Tô Minh Toàn thấy Giang Ninh đã rời đi thì không để ý tới đám người Lưu Tiểu Đao nữa, lập tức lái xe quay về nhà họ Tô.
Mà trong biệt thự, mấy tên đàn em cẩn thận đỡ Lưu Tiểu Đao lên, chạy về bệnh viện.
Bọn họ trơ mắt nhìn Tô Minh Toàn suýt nữa đánh chết Lưu Tiểu Đao, trong lòng cũng rét lạnh!
Cho dù bọn họ chỉ là người giúp việc, là chó do nhà họ Tô nuôi, nhưng ít ra, bọn họ vẫn luôn trung thành với Tô Minh Toàn, nhưng Tô Minh Toàn đối xử với bọn họ thế nào?
Hoàn toàn không xem mạng của bọn họ là mạng nữa.
Bọn họ cố nén cơn giận lại không dám nói gì. Bọn họ không đắc tội nổi nhà họ Tô.
Cho dù ở trong thành phố như Thành Hải, nhà họ Tô bọn họ cũng được tính là gia tộc xếp tuyến đầu, muốn truy †ìm ngọn nguồn cũng có thể tìm được bọn họ cắm rễ ở thành phố Thành Hải này từ một trăm năm trước, đó là quái vật khổng lồ chân chính.
Nghe đồn gia chủ đời thứ nhất của nhà họ Tô đã từng là đường chủ Thanh Môn!
Bây giờ đế quốc thương nghiệp của nhà họ Tô ở Thành Hải cơ bản đều giao đến trên tay của Tô Minh Vĩ – cậu cả nhà họ Tô. Tô Minh Vĩ mới ba mươi lăm tuổi, trong vòng năm năm ngắn ngủi lại làm cho tài sản nhà họ Tô tăng lên gấp đôi, lúc đó đã gây ra chấn động cực lớn ở Thành Hải!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!