Chương 224
“Bây giờ em nấu khöng ngon nhưng sẽ tiến bộ.”
Nửa ngày, Lâm Vũ Chân mới mở miệng.
Giang Ninh ừ một tiếng, hắn chưa từng nói Lâm Vũ Chân nấu không ngon.
Đến công ty, Lâm Vũ Chân bắt đầu bận rộn, hai hạng mục gần đây tập trung vào việc tiến vào tỉnh thành.
Hai công ty hợp tác đều là công ty chiếm thị phần rất lớn ở tỉnh tí lành, hợp tác với họ là một cơ hội rất tốt đối với việ Vào tỉnh thành phát triển của Lâm thị, tất nhiên là Lâm Vũ Chân rất xem trọng.
Giang Ninh từng nói với cô, mạnh dạn mà làm, không cần nghĩ đến hậu quả.
Tất cả đều có hắn rồi.
Điện thoại kêu một tiếng, Giang Ninh lấy ra nhìn rồi ngẩng đầu nhìn Lâm Vũ Chân đang bận rộn.
“Xem ra, con đường tiến vào tỉnh thành phát triển của Lâm thị sẽ không thuận lợi lắm.”
Hắn nói rất bình thản, không chút để tâm.
Bồi dưỡng vợ của mình là một chuyện rất thú vị, hơn nữa Lâm Vũ Chân còn đáng yêu thế này.
Còn về việc tỉnh thành trở trời, Giang Ninh chẳng hề quan tâm.
Lúc này, tỉnh thành.
Một cánh tay của Chương Trình còn băng bó, cả người nằm bò dưới đất, trên mặt có năm dấu tay đỏ tươi, hản rõ trên mặt hắn như sỉ nhụ!
c “Phục không?”
Người đàn ông ngồi bên trên, mặt lạnh lẽo, giống như một con dã thú, lúc nào cũng có thể sẽ cắn đứt đầu Chương Trình!
“Thả lão đại bọn tao ra! Có bản lĩnh thì đánh tao đây này!”
Lâm Võ tức giận thét, nhưng hắn đến đứng cũng đứng không vững, quỳ dưới đất gào thét.
“Phụt”
Không chút do dự, một con dao bén lập tức đâm xuyên.
ngực Lâm Võ, máu tươi bắn tung tóe!
“Ồn ào!”
Người đàn ông lạnh lùng đó, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, “Kéo xuống, ném xuống biển cho cá ăn!”
“Anh VõI”
Cao Phi lập tức đỏ mắt, vùng vẫy muốn xông đến nhưng lại bị người khác tát một cái nằm vật xuống đất rồi đạp.
lên lưng hắn khiến hắn không thể động đậy.
“Đừng động! Đừng động vào người của tao!”
Chương Trình tức giận thét, đầu hắn lệch qua một bên, mặt bị người khác dùng giày đạp lên, không thoát được, “Mày muốn giết thì giết tao, động đến anh em tao thì tính là bản lĩnh gì chứ?”
“Không phải mày muốn địa bàn của tao sao? Đừng nằm mơ nữa!”
Chương Trình hung ác cười, “Đợi ông Phó quay về rồi, chúng mày chỉ có một con đường chết!”
“Bốp!”
Một cái chân đá mạnh lên mặt Chương Trình, hắn lập tức thét lên thảm thiết, xương mặt sợ là bị gãy rồi.
“Thứ già đó còn dám quay lại?”
Trên mặt người đàn ông lạnh nhạt lóe lên tia xấu xa, “Bây giờ ông ta còn khó bảo vệ bản thân!”
“Chương Trình, thức thời là tuấn kiệt, ngoan ngoãn thuận theo tao, làm chó của tao, thứ đạt được sẽ không ít hơn so với lúc mày dưới trướng của thứ già đó đâu”
Người đàn ông lạnh nhạt híp mát, “Không lẽ, mày muốn nhìn mấy anh em dưới trướng mày chết oan uổng sao?”
“Mày..”
Hai mắt Chương Trình đỏ lên, hắn trơ mắt nhìn Lâm Võ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!