Chương 753:
“Hà Dương đã theo tôi nhiều năm như vậy, vẫn khá trung thành với tôi. Thời điểm này, tạm thời ông ta sẽ chưa bán đứng tôi đâu.”
“Cậu cử người theo dõi nhất cử nhất động của đám người Trần Ninh, có bất kỳ thay đổi nào thì báo lại tôi ngay lập tức.”
Đám người Diệp Thiên Tỉnh hô: “Rõ!”
Điển Chử âm thầm chạy đến Tô Hàng, sau đó lập tức vội vã đến nhà của Hà Dương.
Rất nhanh, anh đã thành công mở ra được cơ quan của bức tượng trong đài phun nước ở sân trước, tìm thầy cuốn sổ ghi chép của Hà Dương được giấu bên trong.
Anh lấy vài cuốn sổ tay ra, lật xem vài trang, xác nhận đúng là những cuốn sổ này không sai.
Cậu không kiềm được lộ ra vẻ phấn khích của mình trên mặt, nhanh chóng bỏ những cuốn sổ ghi chép ấy vào trong chiếc túi của mình, sau đó chuẩn bị xách túi rời đi.
Thế nhưng, ngay vào lúc này, tai anh nhạy cảm nghe được âm thanh nạp đạn rất nhỏ gần đó.
Điển Chử không chút do dự, rút súng ra, quay người lại bắn hai phát.
Hai tiếng “pằng pằng’”!
Hai người đàn ông mặc vest đen cầm súng trên tay đều đã bị Điển Chử bắn chết.
Ngay sau đó, vài người đàn ông cầm theo súng lục xuất hiện ở cách đó không xa.
Điển Chử bắn thêm vài phát nữa, giết chết tất cả những tay súng sát khí đằng đẳng này, rồi nhanh chóng xách túi rút khỏi nhà họ Hà.
Hóa ra sau khi Hà Dương bị bắt, Tần Thành đã cử một nhóm người chiếm lấy nhà của Hà Dương, lật tung ngôi nhà của Hà Dương lên, lấy đi tắt cả những thứ có vấn đề.
Để đề phòng mọi trường hợp, Tần Thành còn cử một nhóm người bí mật theo dõi nhà của Hà Dương.
Những người này phát hiện Điển Chử tới đây lầy đồ, hơn nữa vật đó hình như là sổ tay gì đó, bọn họ trốn trong bóng tối, muốn ám thầm hạ gục Điển Chử.
Không ngờ tài bắn súng của Điển Chử lại lợi hại đến vậy, trực tiếp giết chết rất nhiều người.
Những tên còn lại đang núp trong bóng tối, nhanh chóng gọi điện cho Tần Thành: “Tướng quân, có chuyện rồi. Có người đột nhập vào nhà của Hà Dương, lấy đi vật gì đó có vẻ như là sổ, còn giết chết rất nhiều người của chúng taI”
Tần Thành vừa nghe thấy vậy thì mặt liền biến sắc.
Điều mà Điển Chử không biết, đó chính là một cuộc truy sát anh khắp thành phố Tô Hàng đã được bắt đầu.
Trên xe buýt.
Điển Chử ngồi trên ghế, một tay xách túi một tay gọi cho Trần Ninh: “Thiếu soái, tôi đã lầy được đồ rồi.
Trần Ninh nói: “Không gặp phải chuyện gì nguy hiểm chứ?”
Điền Chu nói: “Tần Thành bó trí rất nhiều người bí mật theo dõi xung quanh nhà Hà Hoan, lúc tôi lấy đồ đã bị bọn họ phát hiện.”
“Tôi đã giết chết một vài tên, thoát khỏi vòng vây. Bây giờ tôi đang bắt xe buýt đến sân bay Tô Hàng, chuẩn bị trở về Trung Hải.”
Đúng lúc này…
Xe buýt đã chạy gần đến sân bay, Điển Chử đột nhiên chú ý thấy có mười mấy chiếc xe quân sự chạy rằm rằm về phía sân bay.
Mặt cậu biến sắc: “Không hay rồi, sân bay cũng đã bị người của Tần Thành phong tỏa rồi. Tôi đoán tôi không thể đến sân bay được.”
Trần Ninh nghe lời nói: “Nếu ngay cả sân bay cũng bị phong tỏa thì anh cũng không thể nào đi xe khách hay ngồi tàu cao tốc rời khỏi đó được. E là Tần Thành hoảng rồi, đã ra lệnh truy sát anh khắp thành phó rồi.”
“CậAnhu xem có thể liên lạc với bọn rắn độc ở đó, lợi dụng con đường buôn lậu trốn ra khỏi Tô Hàng hay?”
Điển Chử nói: “Rõ!”
Trần Ninh lại nói: “Nếu như không thẻ trốn đi bằng đường buôn lậu, vậy anh cũng không cần vội rời khỏi Tô Hàng, tìm một chỗ trốn, có thể trốn bao lâu thì trốn báy lâu.”
“Tôi sẽ thông qua định vị đến cứu anh.”
Điển Chử là đội trưởng đội cảnh vệ của Trần Ninh, về cơ bản mỗi ngày anh đều sẽ luôn ở bên cạnh Trần Ninh, không rời nửa bước.
Vậy nên, trên người anh có máy định vị!
Nếu Thiếu soái gặp nguy hiểm, quân đội Bắc Cảnh có thể thông qua đó định vị vị trí của anh, tìm ra vị trí của Thiếu soái.
Vậy nên, bây giờ Trần Ninh mới bảo Điển Chử nếu không thoát ra được thì trốn đi, anh sẽ nhanh chóng đến ứng cứu cậu.
Điển Chử nói: “Rõ!”
Điển Chử gác máy, lập tức xuống xe trước khi xe buýt đến sân bay.