Tôi không thể thích cô được vì tôi thích đàn ông. Tôi thích đàn ông. Tôi thích đàn ông...Lăng Y trợn mắt nhìn Lệ Tử Ngôn, cô ta không dám tin vào những gì mình vừa nghe được, bên tai liên tục vang lên câu nói tôi thích đàn ông của Lệ Tử Ngôn.
"Không phải anh nói tôi không phải là gu của anh sao? Sao bây giờ lại..." Lăng Y đập bàn, đứng bật dậy lớn tiếng nói.
Thấy mọi người xung quanh đều quay sang nhìn, Lăng Y mới lấy lại bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện tiếp.
"Cô không phải gu của tôi vì gu của tôi là tóc ngắn, eo thon, chân dài, mông cong và đứng tiểu." Lệ Tử Ngôn nhàn nhạt nói, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
"Sao có thể như vậy được. Nhìn dáng vẻ của anh không hề giống gay một chút nào." Lăng Y không tin nói.
"Biết sao được, tôi là người nằm trên mà." Lệ Tử Ngôn đứng dậy chỉnh lại tay áo:"Tôi đã nói rõ rồi vậy nên sau này cô đừng phí tâm tư vào tôi nữa."
Lệ Tử Ngôn rời đi, Lăng Y cúi đầu im lặng không nói lời nào. Cô ta không tin, trước nay chưa từng nghe nói người thừa kế Lệ gia bị gay. Nhất định là vì
muốn cô ta từ bỏ theo đuổi nên Lệ Tử Ngôn mới viện lý do như vậy. Hừ, trò trẻ con này làm sao qua được mắt cô ta chứ.
Nhà trẻ U U đang theo học hôm nay có thêm một bạn mới. Nhóc con này mặc dù là con trai nhưng tính cách nhút nhát, vừa mới đến lớp ngày đầu đã khóc đến tè dầm, bị những đứa trẻ khác trêu chọc xa lánh. U U chớp chớp mắt nhìn, cuối cùng quyết định đưa chiếc quần dự phòng của mình cho cậu bạn mới chuyển đến mặc tạm. Dù sao thì nó cũng không bao giờ tè dầm từ lúc 2 tuổi rồi.
Giờ ra chơi, U U cùng đám bạn ngồi xích đu, bỗng một dáng người nhỏ bé xuất hiện, đầu cúi xuống, tay vân vê vạt áo.
"Này mau tránh ra, ở đây không có ai chơi với đồ yếu đuối đâu." một đứa trẻ tính khí nóng nảy lên tiếng.
"Tớ...tớ đến tìm...bạn ấy" nhóc con run rẩy chỉ vào U U.
"UU chơi với tụi này rồi..."
"Có chuyện gi?" U U ngắt lời, đi đến trước mặt nhóc con.
Thấy những đứa trẻ khác nhìn mình bằng ánh mắt bất hảo, nhóc con lại run rẩy không dám nói tiếp. U U thở dài một tiếng, nắm lấy tay nó kéo sang một chỗ khác.
"Ở đây nói chuyện được rồi chứ?" đi đến bên cạnh vườn hoa, U U mới buông tay ra.
"Tớ...muốn cảm ơn cậu... vì đã cho tớ mượn quần." nhóc con xấu hổ, ấp úng nói. Mẹ thường bảo con trai thì phải mạnh mẽ nhưng tính cách của nó vốn đã nhút nhát như vậy, còn không bằng cả một đứa bé gái trước mặt.
"Chỉ là một cái quần thôi, cho cậu luôn đấy." U U xua tay nói, trên trán giống như hiện lên hai chữ đại gia. Nhà nó không có gì ngoài tiền, chỉ riêng quần thôi cũng đủ đè chết người rồi.
"Tớ sẽ giặt rồi đem trả lại."
"Khỏi trả, tớ không mặc lại đồ người khác đã qua sử dụng. Vậy nhé." U U nói xong nhấc chân muốn rời đi.
"Tớ tên là Mục Ân, chúng ta có thể làm bạn không?" nhóc con nắm chặt áo, lấy hết cam đảm nói lớn.
"Được." U U hơi ngạc nhiên sau đó mỉm cười thật tươi.
Mục Ân nhìn bóng U U khuất dần, trong mắt hiện tia vui vẻ. Trước giờ chẳng ai chịu làm bạn với nó vì tính cách này, không ngờ cô bé này lại thật sự đồng ý. Cúi đầu nhìn bàn tay UU nắm hồi nãy, trên đó dường như vẫn còn lưu lại cảm giác ấm áp trước giờ chưa từng có. Trong mắt Mục Ân lúc này, UU chẳng khác nào một thiên thần nhưng nhóc con đâu có biết lúc trước chỉ vì có đứa muốn ôm U U mà bị bé con đánh cho sưng đầu.
Mấy ngày sau đó, Mục Ân đều chăm chỉ bám theo U U. Chỉ cần ở đâu có U U, ở đó sẽ thấy Mục Ân, cả hai đứa như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Thậm chí đến giờ ngủ trưa, Mục Ân còn mặt dày ôm đệm nằm bên cạnh UU bằng được.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!