Nghe vậy, trong lòng Kim Cầm Nhi cũng thoáng lay động. Thầm Ninh dám động tới con trai của cô ta, cô ta cũng muốn dạy dỗ Thấm Ninh một trận. Xong việc còn có thể trốn sang nước ngoài, đúng là một cơ hội tốt để trả thù.
"Chị suy nghĩ kỹ đi, nếu không thì em cũng không ép, chỉ là Tiểu Kiều còn nhỏ như vậy đã bị người ta đánh đập tàn nhẫn, em cũng cảm thấy đau lòng cho thằng bé"
"Không, chị sẽ nghe theo em, chị phải cho Thâm Ninh biết Kim Câm Nhi này không dễ bắt nat."
"Chị đúng là một người mẹ tốt." Lệ Tiếu Bằng khẽ nhếch môi cười.
"Nhưng còn bên Lăng gia, liệu..."
"Chị yên tâm, người đó đã đồng ý giúp chúng ra rồi."
"Người đó là ai?" Kim Câm Nhi nhíu mày hỏi.
Lệ Tiêu Băng không trả lời, chỉ nhắc nhở cô ta nên cẩn thận trước khi kế hoạch diễn ra. Thấy Kim Câm Nhi cảm động nhìn mình, Lệ Tiêu Băng nhếch môi cười. Một khi đã giết chết được Thâm Ninh thì Kim Câm Nhi cũng không cần thiết phải sống nữa.
Đôi khi biết quá nhiều cũng không tốt đâu.
Hôm sau, Lệ Tử Ngôn cũng không còn ngăn cản Thâm Ninh dọn đến ở nhà của Lăng Mặc nữa. Nhìn ngôi nhà quen thuộc nhưng vẫn không thể nào nhớ ra được, trong lòng cô có chút hụt hẫng.
Ngồi trên bàn ăn, Lăng Mặc chồng căm ôn nhu nhìn bóng lưng của cô. Anh chưa từng nghĩ sẽ có ngày được nhìn thấy cảnh gia đình êm ấm như vậy, cô nấu cơm, anh và UU ngồi đợi.
Đồ ăn Thâm Ninh nâu vãn ngon hơn đồ bên ngoài. Từ khi Lăng Mặc vác U U đã ăn được cơm về đây tự mình nuôi thì hai ba con hoặc là ra nhà hàng ăn hoặc là mua đồ bên ngoài về. Cơm nước xong xuôi, Thâm Ninh muốn tăm cùng U U. Lăng Mặc nhìn theo chỉ biết ghen tị, chút nữa nhất định anh cũng phải tăm cùng cô.
Tắm xong, UU được cô bê ra, cả người trắng trẻo hơi hồng lên vì hơi nóng, trong mắt Lăng Mặc lại giống như vợ mình đang bế theo một con heo đi ra. UU thay đồ ngủ, vẻ mặt tươi cười dang tay ra để ôm Thâm Ninh lại thấy Lăng Mặc ôm eo cô đi vào phòng.
Bé con bỗng chốc hoả đá!
"Papa, hôm nay là thứ 4 mà." UU đứng ngoài cửa gào lên. Chuyện gì cũng có thể thỏa thuận. nhưng mami thì đừng hòng nó nhường.
Cạch... Lăng Mặc không thèm trả lời, lập tức khóa trái cửa.
UU đứng bên ngoài, trái tim non nớt như tan nát. Lớn đầu rồi còn đi giành mami với nó, đúng là đáng ghét.
"ĐềƯU ngủ một mình như vậy có ổn không? Hay là..."
Thấm Ninh vừa định mở cửa lại bị Lăng Mặc ôm chặt lấy eo, xoay một vòng liền ngã xuống giường. Anh đè lên người cô, hơi thở bắt đầu trở nên nóng bỏng.
"Không sao, chúng ta mãi mới có thể được ở riêng tư, quan tâm kẻ thứ ba đó làm gì." Giọng nói khàn khàn vang lên: "Bà xã, anh đói rồi."
"Không phải vừa ăn tối sao? Để em ra nấu cho anh bát mì." Thâm Ninh còn chưa kịp đây anh ra, Lăng Mặc đã giữ chặt lấy tay cô.
"Thực ra em có một bản lĩnh rất lớn. Chỉ cần nhìn thấy em, anh lại muốn đè em dưới thân mà ăn sạch sẽ."
Mặt Thâm Ninh đỏ lên, cô xấu hổ quay sang nhìn chỗ khác, để lộ ra chiếc cổ trắng trẻo xinh đẹp. Lăng Mặc nuốt nước bọt, không kiềm chế được mà hôn xuống. Thảm Ninh bị đôi môi lạnh của anh chạm vào cô mà khẽ run rẩy, cô ôm chặt lấy anh, khẽ rên nhỏ. Tiếng rên lọt vào tại Lăng Mặc càng khiến dục vọng trong lòng anh sôi sục hơn.
Ánh trăng chiều vào phòng, hai thân thể quấn chặt lấy nhau triền miên ân ái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!