?Tối ngày 11?
Có tài xế là Dũng, Gia Hân thoải mái dẫn Xuyến dạo chơi khắp nơi trong siêu thị lẫn trung tâm thương mại lớn, bất đắc dĩ anh chàng buộc trở thành chân sai vặt của cô em chồng tinh nghịch.
Bước ra trung tâm thương mại với lỉnh kỉnh đồ đạc, Xuyến đã không còn là Xuyến nữa bởi vì hiện tại cô đang mặc một bộ váy màu trắng mà đích thân Hân đã chọn, nhìn mình trong gương Xuyến ngỡ ngàng, một cảm xúc rất khó tả bằng lời, ngay cả chính cô còn không tin nổi vào một ngày mình có thể xuất hiện với bộ dạng xinh đẹp thế này.
Trở về nhà với tâm trạng mông lung, nhưng thật may lúc bước chân vào cửa lớn mọi người cũng đã ngủ hết rồi, lúc này cả chị dâu lẫn em chồng mới biết mình đã đi quá giờ quy định.
Gia Hân hoảng hốt mở điện thoại ra xem, mười mấy cuộc gọi nhỡ đến từ mẹ, lúc vào spa cô tắt chuông điện thoại lúc ra về lại quên mở lên, ngày mai thế nào cũng bị mẹ mắng cho xem. Nghĩ vậy, Gia Hân quay sang chị dâu:
– Chết rồi chị ơi, về trễ quá thế nào cũng bị mắng cho xem, thôi thân ai nấy lo nha chị.
Gia Hân nói xong là rón rén bước chân đi lên phòng, lúc ngang qua phòng của ba mẹ ở tầng hai, cô nàng mới thật sự bị sốc khi thấy mẹ đứng chờ sẵn ở cửa, thấy cô bước đến liền quát:
– Kêu dẫn chị đi chơi một cái là đi tới tận 12 giờ đêm mới về, gọi điện thoại thì không chịu bắt máy.
Hân cười hề hề, gãi đầu, lắp bắp nói:
– Con dẫn chị đi trung tâm thương mại chơi thôi, anh Dũng chở tụi con đi.
Gia Hân vừa dứt câu, tiếng của mẹ chồng lại quát tháo:
– Con Xuyến đâu.
– Chị ấy cũng về cùng con luôn.
– Đi về phòng ngủ đi. Không được tắm khuya có nghe không?
– Dạ.
Gia Hân chạy vọt lên phòng, trong khi mẹ chồng của Xuyến cũng đóng cửa lại đi ngủ, thật ra khi nghe con gái nói cùng với Dũng bà thấy an tâm nên cũng không quá gay gắt bởi Dũng là một người đàng hoàng tử tế, theo bà bao năm ít nhiều tính cách cương trực, điềm đạm của anh chàng đã ghi dấu ấn trong lòng bà.
Về phần Xuyến. Cô đứng dưới nhà nghe hết cuộc trò chuyện giữ mẹ chồng và Gia Hân nên cứ chần chừ mãi ở dưới phòng khách, một lúc sau khi đã bình tâm trở lại cô mới chịu cất bước đi lên phòng mình. Trong nhà lúc này được bao trùm bằng một ánh sáng nhàn nhạt, dù không quá sáng chói nhưng vẫn đủ để cô nhìn thấy, đang rón rén bước đi sau lưng cô đột nhiên nghe tiếng bước chân, chưa kip định thần thì bên tai đã nghe giọng nói quen thuộc của ai kia:
– Em có biết bây giờ là mấy giờ rồi không.
Xuyến sợ hãi giật bắn mình, nhưng khi nghe chất giọng quen thuộc của Gia Bách, cô mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng quay đầu lại đã thấy anh đứng sờ sờ sau lưng, tay còn cầm một cốc nước, dưới ánh sáng nhàn nhạt Xuyến mơ hồ cảm nhận vẻ mặt nghiêm túc, hơi tức giận của anh.
– Đi về phòng, cẩn thận kẻo bà nội lại thức giấc.
Anh lại tiếp tục cất giọng, giọng điệu hơi cục súc khiến Xuyến cảm thấy bất an, anh giận vì cô về trễ hay là giận chuyện khác. Càng nghĩ cô càng thấy căng thẳng vô cùng.
Anh lướt qua người cô, cũng không nói câu nào thêm nữa, thấy vậy Xuyến mạo muội mở lời:
– Anh xuất viện khi nào vậy?
– Anh về lúc 1 giờ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!