Bên tai vang lên tiếng ngón tay gõ cộp cộp vào bàn. Âm thanh đó ngừng lại cùng lúc anh buông tiếng thở dài. Căn phòng chật càng khiến anh ngột ngạt hơn.
Lấy lời khai là một cảnh sát tên Sakamaki. Một người đàn ông với gương mặt hằn nếp nhăn giữa trán, trông giống kiểu lo lắng thái quá. Mái tóc đen hất ngược ra đằng sau, cái trán dô bóng dầu.
"Đúng là một câu chuyện khó tin." Sakamaki khoanh tay nhìn Shinsuke. "Toàn bộ câu chuyện đều bất bình thường. Không thể tin được đó là chuyện xảy ra trong thực tế."
"Bản thân tôi cũng cảm thấy thế." Shinsuke đáp. "Từ đó đến nay đã mấy ngày rồi, nhưng tôi vẫn ngỡ mình gặp ác mộng. Nhưng đó là sự thực. Vì vụ đó mà mấy người phải chết, bản thân tôi cũng phải nằm viện."
"Tình trạng sức khỏe anh thế nào rồi?"
"Tôi ổn rồi. Đau đầu mất hai ngày thôi."
"Thế thì tốt." Sakamaki nói bằng một giọng rõ là không có cảm xúc gì. Chắc trong đầu ông ta đang mải nghĩ việc khác.
Ejima đã bị bắt. Như Shinsuke nghe được thì cho đến lúc bị cảnh sát bắt, ông ta vẫn đứng như trời trồng ở lan can. Lúc bị giải đi cũng không phản kháng gì, như một kẻ đang bị mộng du.
Lúc được lấy lời khai ở bệnh viên, Shinsuke nói ra tên Kiuchi Haruhiko. Anh nói với cảnh sát rằng muốn biết chi tiết thì hãy hỏi người đó.
Dựa vào lời khai ấy, cảnh sát hình như cũng đến hỏi cung Kiuchi. Nghe đâu là biết được Ruriko, tức là Uehara Midori đã chết, chắc nghĩ có giấu giếm cũng chẳng để làm gì nên anh ta đã thú nhận tất cả.
Thi thể của thanh tra Kozuka được tìm thấy trong bãi đất trống của khu nghỉ dưỡng của công ty xây dựng ở Karuizawa. Nó bị nhét trong thùng gỗ, rồi đổ xi măng vào. Vụ này khiến giám đốc Uehara của công ty xây dựng Teito cũng bị hỏi cung. Ông ta thừa nhận có nhờ Kiuchi giám sát con gái, nhưng nói không biết gì về việc xử lý cái xác.
Kiuchi thì khăng khăng là do mình làm. Một buổi sáng, Midori tay dính đầy máu chạy đến căn hộ của anh ta. Quá lo lắng, anh ta chạy đến Universal Tower xem thì phát hiện thanh tra Kozuka đã chết vì bị đâm vào ngực.
Shinsuke nghĩ là Kiuchi lại định nhận tội thay. Trước đó, anh ta đã chịu tội thay Midori trong vụ tai nạn giao thông, còn lần này lại định cứu bố cô ta. Động cơ của anh ta là tiền hay xuất phát từ tình yêu với Midori thì Shinsuke không biết.
Liên quan đến việc nhận tội thay trong vụ tai nạn giao thông, Shinsuke đã thú nhận hết rồi. Cái túi đựng năm mươi triệu yên cũng bị cảnh sát tịch thu. Shinsuke bao lần cười tự chế giễu bản thân rằng mình nhận tội thay để làm gì.
Anh không biết thông tin nào về thi thể của Narumi. Cả việc thi thể đã được tìm thấy hay chưa cũng không được nghe. Tóm lại là không có cách nào biết được Ejima khai những gì với cảnh sát.
"Tôi không hiểu lắm." Sakamaki nói. "Sao cậu lại không chống cự được Midori? Cảnh giác là thế, mà sao lại dễ dàng bị giam giữ đến thế? Đúng là một câu chuyện khó thuyết phục."
"Thì tôi đã nói bao nhiêu lần rồi. Trong mắt cô ta có một sức mạnh lạ thường. Nếu bị nhìn chăm chú bằng đôi mắt đó thì cơ thể sẽ không thể cử động được theo ý muốn. Thanh tra Kozuka bị sát hại có lẽ cũng bởi năng lực đó."
Shinsuke nói vậy, nhưng Sakamaki không có vẻ gì là tin lời anh nói. Tay ông ta chống cằm. Đầu nghiêng sang một bên.
"Ý cậu là Ejima gϊếŧ Uehara Midori là do bị điều khiển bởi sức mạnh đó?"
"Tôi nhìn thấy như vậy." Shinsuke nói luôn điều anh nghĩ.
"Rồi cậu cũng nói đôi mắt đó là nhận từ Kishinaka Minae nhỉ? Đôi mắt chứa đầy oán hận của Kishinaka Minae."
"Kiuchi nói rằng đó là thuật thôi miên."
"Thuật thôi miên ư?"
"Nhưng đó không phải đôi mắt bình thường. Mà tôi nói bao nhiêu lần ông cũng không chịu tin, đành chịu vậy."
Nhưng Sakamaki trông không có vẻ là không lưu tâm đến câu chuyện của anh. Chẳng hiểu sao ông ta có vẻ lưu ý điểm này.
"Ông làm gì vậy?" Shinsuke hỏi.
Sakamaki im lặng, như đang phân vân gì đó. Không lâu sau, ông ta nhìn Shinsuke.
"Thật ra, Ejima được chuyển đến một bệnh viện khác với cậu."
"Bệnh viện á? Ông ta không khỏe sao?"
Sakamaki nhìn nhanh ra đằng sau. Một cảnh sát phụ trách ghi biên bản đang ngồi ở đó. Viên cảnh sát đó cũng nhìn Sakamaki, rồi lập tức cúi mặt xuống.
"Lúc bị bắt, Ejima ngẩn ngơ như bị mất hồn. Thoát khỏi tình trạng đó rồi, ông ta lại sợ hãi tột độ. Rồi nói đôi mắt của người phụ nữ đó đang nhìn mình."
"Đôi mắt phụ nữ?"
"Hình như là mắt của người phụ nữ ông ta đã gϊếŧ chết. Cứ mở mắt ra là thấy đôi mắt đó. Ông ta cứ run lên vì sợ nên chúng tôi chưa lấy lời khai được. Nên chúng tôi bảo nhau là trước tiên cứ đưa ông ta đến khoa Thần kinh xem sao. Nhưng mà tối hôm kia..." Sakamaki nuốt nước bọt.
"Đã có chuyện gì vậy?"
"Rốt cuộc ông ta đã hủy hoại mắt mình. Cả hai mắt. Đột nhiên ông ta chọc tay vào mắt. Lúc y tá chạy đến, ông ta đang hét lên rồi giãy giụa."
Tim anh như bật khỏi lồng ngực. Shinsuke thấy toàn thân lạnh toát, mồ hôi ứa ra.
"Và rồi..."
"Hình như mù cả hai mắt." Sakamaki nói.
Shinsuke cảm giác như cơ thể mình mất hết thân nhiệt. Tay chân tê tê, người bắt đầu run lên. Không thể ngăn những điều đó lại.
Trong đầu anh hiện lên gương mặt con ma nơ canh mô phỏng Kishinaka Minae.
Hết