Sau khi ra khỏi căn cứ, Từ Thiên Phong lái xe về nhà.
Lúc này đã là bốn giờ sáng, vợ chồng Từ Văn Chính đã đi ngủ, Từ Thiên Phong nhẹ nhàng mở cửa, không muốn quấy rầy người nhà nghỉ ngơi. Hắn vừa định bước vào phòng, đột nhiên cảm thấy điều kỳ lạ. Mặc dù người này ẩn nấp rất giỏi nhưng vẫn bị Từ Thiên Phong phát hiện, từ cách người này ẩn nấp thì hẳn là một cao thủ, hơn nữa còn không phải là cao thủ bình thường.
Từ Thiên Phong thu bàn chân kia lại, khóe môi nhếch lên lộ ra một nụ cười khẩy. Giờ này lẻn vào nhà họ Từ chäc chẳn không phải là bạn, đã không phải là bạn thì chính là kẻ thù!
Hắn cất bước đi về phía vườn sau, trong vườn hoa sau nhà trồng đầy đủ các loại hoa cỏ, đúng là một nơi tốt để ẩn thân, người đến đây không chỉ giỏi chọn địa điểm, mà còn giỏi chọn thời điểm. Lúc này chắc chắn là lúc mọi người ngủ say nhất, người chọn lúc này để xâm nhập. xem ra là một cựu chiến binh dày dặn kinh nghiệm.
Khi Từ Thiên Phong đến gần vườn hoa, người trong vườn đột nhiên ngửi thấy mùi nguy hiểm, đây là một loại trực giác. Người làm việc này có thể không tin vào mắt mình, nhưng nhất định phải tin vào trực giác! Đây là trải qua vô số sinh tử, cơ thể hình thành phản ứng bản năng trước nguy hiểm.
"Rút!" Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu anh ta, mặc dù có chút không cam lòng nhưng anh ta không thể không bảo vệ tính mạng của mình, xem ra nhà họ Từ này thật sự có cao thủ bảo vệ, anh ta vừa đến đã bị người khác phát hiện! Đã xác minh nhà họ Từ có cao thủ, nhiệm vụ của anh ta cũng coi như đã hoàn thành. Nếu bây giờ rời đi, cũng không tính là nhiệm vụ thất bại!
Nhưng điều kiện tiên quyết là anh ta có thể rời đi được hay không!
Đáng tiếc, giờ phút Từ Thiên Phong phát hiện ra, anh ta đã không thể rời đi được nữa!
Mùi nguy hiểm càng rõ ràng, bên tai chỉ truyền đến tiếng gió rít, anh ta biết đối phương đã ra tay, rút lui, nhanh chóng rút lui! Trong nháy mắt bóng người đã nhảy qua bức tường cao, tốc. độ toàn thân tăng đến mức nhanh nhất!
"Phản ứng không tệ!" Từ Thiên Phong nhìn chăm chăm bóng đen vượt qua bức tường, trong lòng không khỏi tán thưởng. Quả nhiên là cao thủ, trong những người dưới tay hän, có lẽ chỉ có Lý Bảo Sơn mới có thể miễn cưỡng vượt qua hai chiêu của hăn.
Tuy nhiên, Từ Thiên Phong tuyệt đối không bởi vì yêu mến người có tài mà bỏ mặc kẻ thù rời đi! Khi bóng người nhảy qua bức tường, hắn cũng nhanh chóng nhảy qua đuổi theo bóng đen! Loại người này, hoặc là để bản thân dùng, hoặc là giết chết, thả hổ về rừng sẽ gây hậu hoạ khôn lường!
Tốc độ của bóng đen rất nhanh,nhưng Từ Thiên Phong còn nhanh hơn, trong nháy mắt hẳn đã đuổi kịp đối phương, rồi tung một chưởng, đối phương thuận thế lăn một vòng, chật vật né tránh, đồng thời tay trái vung ra.
'Từ Thiên Phong lại bước tới, hai chưởng giao. nhau, một luồng khí vô hình toả ra, bóng đen muốn mượn lực để rút lui, nhưng anh ta đã đánh giá thấp uy lực của một chưởng này, anh ta muốn mượn lực chưởng nhưng lại bị lực chưởng này làm cho kinh sợ, chân đứng không vững, suýt nữa thì ngã quy.
Khi anh ta tỉnh lại lần nữa, Từ Thiên Phong đã đứng ở trước mặt, nhìn anh ta với vẻ giểu cợt.
"Anh là cao thủ của nhà họ Từ?" Bóng đen đã không còn cách nào trốn thoát, lúc này mới bình tĩnh lại.
"Nhà họ Lý thuê anh đến đây phải không?” Từ Thiên Phong chỉ tiếp một chưởng của anh ta, bây giờ lại không có ý định giết anh ta, cười nói: "Chẳng lẽ anh không biết nhà họ Lý định dùng anh để ném đá dò đường sao? Tay Trái!"
"Anh là ai?" Anh ta vừa khôi phục được chút bình tĩnh trong nháy mắt đã biến mất, anh ta trợn to hai mắt, trên mặt tràn đầy kinh hãi, kinh ngạc nói: "Anh biết tôi sao?"
Đúng vậy, Tay Trái là mật danh của anh ta, cũng là tên của anh ta, chính anh ta cũng không biết tên thật của mình là gì nên mật danh cũng trở thành tên.
"Tay Trái xếp thứ chín trong danh sách sát thủ, tôi nói đúng không?" Từ Thiên Phong không để ý tới vẻ mặt kinh hãi của Tay Trái, nói tiếp: "Nếu anh còn muốn trốn, có lẽ nên thử dùng tay phải!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!