Sở Thanh Tập cố ý nói ông cụ muốn giữ lại cho riêng mình, vừa nghe đã cảm thấy nhất định là nói xạo.
Nhưng ông ta không đưa sách cho ông cụ, ngược lại muốn bí mật đưa cho cô, nói trắng ra là, muốn ly gián quan hệ giữa cô và Sở Xuân Đình, để cô chỉ nhớ đến mình ông ta mà thôi.
Mà sở dĩ ông ta phải đi một đường vòng lớn như vậy, đương nhiên là vì khi Linh Đan Đường mở rộng thị trường ở nước M, có thể giao thị trường này cho ông ta đi làm.
Lại nói, dù sao Lâm Bạch Thanh là được Cố Minh nuôi lớn, nên sẽ thân thiết với nhà họ Cố hơn một chút.
Theo lý mà nói, mở rộng thị trường nước M, một tương lai lớn như vậy, cô sẽ giao thị trường này cho anh em nhà họ Cố, ví dụ như Cố Ngao Cương, Cố Ngao Văn, hoặc là Cố Vệ Quân đi làm, như vậy, mới không phụ lại công dưỡng dục cô của Cố Minh.
Nhưng sau khi cân nhắc nhiều lần, Lâm Bạch Thanh vẫn chuẩn bị giao thị trường này lại cho Sở Thanh Tập.
Không phải cô yêu quý chú Hai này, hay là thiên vị ông ta.
Mà là, thị trường càng lớn, càng có nhiều cơ hội kinh doanh và cơ hội kiếm tiền, thì hoàn cảnh sẽ càng nguy hiểm.
Nếu không phải là loại người bụng dạ thâm sâu, ngay cả cha ruột cũng có thể tính kế như Sở Thanh Tập, thì thật sự sẽ ăn không nổi.
Hôm nay cô vui vẻ, nên lập tức nói ra, nói lời chắc chắn cho Sở Thanh Tập.
“Phiền chú Hai tìm được sách y học tốt còn nhớ đến cháu, sau này thị trường ở nước M của Linh Đan Đường chúng cháu có thể phải hoàn toàn dựa vào chú, cần giúp đỡ gì thì chú cứ nói, chúng ta cùng kề vai sát cánh cùng nắm tay, thúc đẩy sự nghiệp trung y.” Cô nói
Sở Thanh Tập vòng vo hồi lâu là muốn nghe những lời này của Lâm Bạch Thanh.
Thang máy đến tầng mười, cửa mở, ông ta lập tức quay người khom lưng: “Thanh Thanh, mời.”
Sau đó từ từ đi theo phía sau Lâm Bạch Thanh: “Cháu cứ yên tâm giao thị trường nước M cho chú, chúng ta cùng nhau kiếm tiền, cùng nhau phát tài.”
Mặc dù Lâm Bạch Thanh giao công việc làm ăn cho ông ta, nhưng cho dù anh em ruột thì cũng phải tính toán rõ ràng, cô lại nói: “Về hợp đồng và thỏa thuận hợp tác, chú không cần nói chuyện với cháu, đi nói chuyện với luật sư Paul của cháu, anh ấy sẽ thương lượng cặn kẽ với chú.”
“Paul? Có phải anh Hai của Cố Bồi không?” Sắc mặt của Sở Thanh Tập lập tức biến đổi.
Lâm Bạch Thanh cười: “Đúng, vừa hay ngài Paul là một luật sư thương mại, về phương diện hợp đồng anh ấy hiểu rõ hơn cháu, đến lúc đó chú thương lượng với anh ấy đi.”
Sở Thanh Tập nói còn dễ nghe hơn hát: “Đương nhiên rồi, Paul là luật sư thương mại nổi tiếng ở NY, cháu là em dâu của cậu ấy, chút chuyện nhỏ này cậu ấy nhất định phải giúp cháu thực hiện, cậu ấy mà làm không tốt, chú sẽ không tha cho cậu ấy.”
Nhưng ông ta lại nghĩ, có loại luật sư khôn khéo như Paul giúp đỡ, sợ là ông ta sẽ không chiếm được nhiều lợi lắm.
Nhưng mà cho dù không chiếm được lợi, việc làm ăn này ông ta cũng phải cướp được tới tay.
Dù sao anh trai ông ta khổ sở ở trong sa mạc hai mươi năm mới đổi lấy thành công bất ngờ, đổi lấy một tương lai tươi sáng cho trung y trên trường quốc tế vào ngày hôm nay.
Anh trai ông ta lại không thích tiền, vậy còn tiền, đương nhiên nên để ông ấy kiếm, đây là đạo lý hiển nhiên.
Nghĩ như vậy, ông ta cười tủm tỉm nhìn Lâm Bạch Thanh rời đi.
……
Lúc Lâm Bạch Thanh trở về phòng Sở Sở đang b.ú sữa, còn người phải chờ nhìn đứa nhỏ chơi vui vẻ là Sở Xuân Đình cũng đã nhìn đủ rồi, giờ phút này đang ở trong phòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!