Nhà Hashimoto là danh gia vọng tộc ở Nara. Trong số những người trưởng thành của gia tộc có hai, ba mươi người đàn ông đắc lực. Mỗi người đều có thể một mình che chở một phương, tạm thời đều nghe lệnh của Hashimoto Juichi.
Mà diễn đàn Thượng đỉnh sắp tới này là sự kiện trọng đại mà nhà Hashimoto đã tính toán suốt ba năm mới bắt đầu. Cả gia tộc Hashimoto đều đặc biệt coi trọng.
Có bảy tám người con, cháu của Hashimoto Juichi đã đến từ sớm. Người thì đi trang trí hội trường, người thì tới sân bay đón người. Có người thì giữ gìn an ninh trật tự, ứng đối với truyền thông. Tóm lại, cũng coi như cả nhà họ Hashimoto đều bắt tay hành động, toàn bộ hỏa lực được khai hỏa.
Theo lý thuyết điều này sẽ giúp nhà máy Hashimoto bước lên một tầm cao mới, vượt qua Tsumura, trở thành công ty dược phẩm lớn nhất của nước N. Càng trong tình huống này thì càng không thể có những vụ bê bối về dược phẩm.
Nếu không sẽ giống như câu nói cũ kia của người gốc Hoa: Trèo càng cao, ngã càng đau. Đương nhiên, Hashimoto Juichi đã bày mưu tính kế, chỉ là một vụ bê bối dược phẩm, chắc là ông ta vẫn có thể ứng phó được.
Nhưng Trác Ngôn Quân nhìn Cố Bồi và Pete cách đó không xa, vẫn không nhịn được mà rùng mình.
Ba đứa con trai của bà ta trở mặt với chồng bà ta. Vì để có thể làm phu nhân hội trưởng của nhà máy Hashimoto, bà ta không hy vọng chồng mình thua. Nhưng con trai cũng là m.á.u thịt trên người bà ta rơi xuống, bà ta cũng không muốn họ quá thê thảm, phải làm sao bây giờ?
Một bên là vinh hoa phú quý trong tầm tay, một bên là m.á.u mủ ruột già, trái tim Trác Ngôn Quân thật sự muốn tan nát.
Bà ta cảm thấy mình thật uất ức, thật khổ sở. Vừa tức vừa thương cho mấy đứa con trai nhưng lại không có cách nào. Lúc này thật sự có thể nói là khóc không ra nước mắt.
Đương nhiên, người mẹ đã tái giá hai mươi năm rồi, anh em Cố Bồi sẽ không để ý bà ta có thương hay không.
Trong vài ngày tới, họ có rất nhiều việc phải làm, mỗi việc phải đúng lúc, đạt được hiệu quả tối ưu thì mới có thể đạt được mục tiêu mà họ mong muốn.
Nhiệm vụ của Pete là dẫn đầu một nhóm ‘nạn nhân của thuốc’ đến để phản đối. Mà nhóm người này là do Sở Thanh Tập mất ba năm mới bắt được giúp Lâm Bạch Thanh.
Họ có giấy tờ mua thuốc, có phiếu kiểm tra thuốc do bệnh viện viết, là chứng cứ vô cùng xác thực của các nạn nhân. Đối với chính bản thân họ thì là tới bắt đền nhà máy Hashimoto còn với Lâm Bạch Thanh thì đương nhiên là dùng họ để chèn ép nhà máy Hashimoto. Đây cũng là thủ đoạn tốt nhất.
Về phương diện kích động cảm xúc, Cố Bồi không bằng Pete cho nên không cần nói thêm gì. Nhưng dù sao đây cũng là thành phố cảng trước khi trở về, là một nơi bất hợp pháp, Nếu Pete muốn dẫn họ đến yêu cầu bồi thường thì đồng thời cũng phải sắp xếp chỗ ở của họ, bảo đảm an toàn cho họ.
Họ đều là những người đáng thương, vừa nghèo vừa bệnh, là người mù một nửa, mất đi năng lực lao động nên Pete phải nắm chắc một chút. Mục đích cuối cùng không phải để trút giận mà là phải bảo vệ tốt an toàn của nhóm người này, lấy được tiền bồi thường mới đúng.
Lúc này Cố Bồi đang hỏi Pete: “Chỗ ở mà cảnh sát Đổng đã đặt cho ông có ổn không?”
Chỗ ở của bọn họ là do cảnh sát Đổng Tất Siêu sắp xếp.
Pete là một người đến từ nước M cũng phải líu lưỡi với giá cả ở thành phố Cảng: “Nó giống như trại tị nạn mà một phòng, một đêm có giá năm mươi đồng Hồng Kông. Đúng rồi, tên gọi là khách sạn Regent.”
Cố Bồi nói: “Điều kiện đơn sơ có thể nhịn một chút, nó thuộc phạm vi thế lực của chúng ta, có thể bảo đảm an toàn cá nhân của các nạn nhân. Hơn nữa, ông phải dặn dò bọn họ không được rời khỏi đoàn thể, không được chạy lung tung, phải đợi lệnh bất cứ lúc nào.”
Pete gật đầu: “Được.”
Nghe được mấy chữ khách sạn Regent, Lâm Bạch Thanh không nhịn được mà bật cười.
Thật sự là không ngờ, khách sạn Regent nổi tiếng thông qua “Đại nội mật thám Lăng Lăng Phát” trong tương lai, hôm nay lại bất ngờ xuất hiện trong cuộc sống của cô.