Liếc con gái đang chăm chú nhìn mẹ mình châm cứu, vẻ mặt tập trung, Cố Bồi lập tức hóa thân thành thành viên của đội quân giục cưới giục sinh con, nói thêm với Paul: “Điều em muốn nói là, anh chơi đùa với con hoàn toàn khác với việc anh lớn lên cùng con. Trước đây em ủng hộ lựa chọn sống độc thân của anh, nhưng bây giờ em muốn khuyên anh, buông bỏ quá khứ, dũng cảm trải nghiệm một khởi đầu mới, một cuộc hôn nhân tốt đẹp có thể bù đắp những thiếu sót đáng tiếc trong cuộc đời của anh.”
Paul bỗng dưng cười ngậm ngùi, xua tay nói: “Xin đấy Pio, anh tin hôn nhân là điều tốt đẹp, anh cũng biết trẻ con là thiên thần, có thể chữa lành mọi thứ, nhưng anh không có can đảm để thử lại lần nữa.”
“Không thể thử thêm một lần, dù chỉ một lần thôi sao?” Cố Bồi gặng hỏi.
Paul kiên quyết lắc đầu: “Không, chắc chắn không.”
Lúc này đã châm cứu xong, anh ấy lập tức nói lời cảm ơn với em dâu.
Do không biết trước Paul bị bệnh về dạ dày nên Lâm Bạch Thanh không mang thuốc cho anh ấy, vì thế hôm nay triệu chứng đau đầu của anh ấy có thể giảm bớt nhưng bệnh dạ dày thì phải đợi ngày mai, cô tìm một dược đường rồi đích thân bốc thuốc cho anh ấy.
Sau khi bốc thuốc dạ dày xong kết hợp với kim Mã Hàm Thiết thì bệnh của Paul có thể chữa trị một cách có hệ thống.
Đến đây, việc điều trị của hôm nay cũng coi như kết thúc. Lúc này, ngoài trời đã tối đen, chín giờ tối rồi.
Cũng may khi Lâm Bạch Thanh đang châm cứu thì Cố Bồi đã gọi điện thoại về khách sạn đặt đồ ăn rồi cho Sở Sở ăn trước, nếu không lần đầu Sở Sở đáng thương ra ngoài cùng cha mẹ đã phải chịu đói bụng. Lần châm cứu này bụng ai cũng đói đến nỗi sôi sùng sục, vậy nên vội vàng xuống đầu tìm đồ ăn. Ăn xong, hai người tạm biệt rồi trở về phòng, lúc này đã là mười một giờ đêm.
Vì vừa đến một chỗ mới nên Sở Sở rất phấn khích, giờ vẫn chưa buồn ngủ, đang đòi cha chơi cùng mình. Lâm Bạch Thanh thì sức cùng lực kiệt, chỉ muốn tắm rồi đi ngủ luôn.
Nhân lúc Cố Bồi dỗ con ngủ, cô xả đầy nước vào bồn tắm rồi ngâm mình trong đó.
Nghĩ đến những lời Paul nói khi nãy, Lâm Bạch Thanh đoán có lẽ anh ấy từng có quá khứ. Sau khi Sở Sở ngủ, Lâm Bạch Thanh hỏi Cố Bồi, trông Paul tài giỏi như vậy, còn biết chơi với trẻ con thì sao lại không kết hôn.
Cố Bồi đang vỗ về con gái ngủ, thấy con gái đã ngủ yên, chắc chắn con bé không tỉnh lại nữa mới quay đầu nói: “Paul từng có một người vợ chưa cưới, yêu nhau rất nhiều năm, sau đó cô gái kia có thai, hai người đã thống nhất rằng sinh con xong sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng. Nhưng… cô gái kia đã qua đời vì thuyên tắc ối.”
“Thuyên tắc ối, đứa trẻ cũng mất sao?” Lâm Bạch Thanh kinh nhạc hỏi
Cố Bồi gật đầu, giọng điệu vô cùng xót xa: “Cũng là một bé gái, nhưng không có cơ hội đến với thế giới loài người.”
Lâm Bạch Thanh biết ngay mà, bảo sao Paul rất thích trẻ con nhưng lại không muốn tự sinh nữa.
Thuyên tắc ối là tình trạng nước ối đột ngột xâm nhập vào hệ thống tuần hoàn m.á.u của sản phụ trong quá trình sinh con, gây ra tắc mạch phổi cấp tính, sốc phản vệ, suy giảm chức năng tuyến thượng thận, dẫn đến việc sản phụ bị đột tử. Mặc dù tỷ lệ mắc bệnh rất thấp nhưng giai đoạn khởi phát lại vô cùng nhanh, hầu hết các bác sĩ giàu kinh nghiệm đều không quen với nó, cũng không kịp phản ứng. một khi sản phụ bị tắc mạch thì khả năng sống sót là cực kỳ thấp.
Đây là một trong những căn bệnh thực sự nan giải.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!