Đây gọi là thông minh lại bị thông minh hại.
Các doanh nghiệp như Hashimoto và Tsumura tài trợ kinh phí cho những giáo sư đại học này, giúp đỡ họ làm nghiên cứu khoa học, trong suy nghĩ của họ, họ vừa nhận được tiền, vừa trợ giúp thêm cho bản thân nhờ hợp tác với các doanh nghiệp siêu lớn, có thể nói là thu được cả danh và lợi.
Nhưng ngay cả thuốc của Tsumura Juntendo cũng có vấn đề, chẳng lẽ nhà máy Hashimoto không có?
Thuốc không giống như đồ ăn.
Đồ ăn có vấn đề, nhiều nhất chỉ nói là sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của người tiêu dùng. Thuốc có vấn đề, quan trọng là tính mạng, ảnh hưởng của nó sẽ vô cùng tồi tệ.
Mà một khi nhà máy Hashimoto xảy ra chuyện, chưa nói đến vấn đề đạo đức nhỡ đâu thuốc gây c.h.ế.t người, gây bệnh.
Một khi chuyện này lên men, bị truyền thông đưa tin, chẳng phải những giáo sư học giả hợp tác với nhà máy Hashimoto sẽ phải đeo trên lưng những lời chỉ trích của ngành công nghiệp, tiếng xấu của người tiêu dùng, cùng với sự trào phúng của truyền thông, mất hết mặt mũi sao?
Thành phố cảng nhỏ bé, chật hẹp, truyền thông độc mồm độc miệng, người dân trách móc nặng nề, bảo bọn họ về sau làm sao ra ngoài gặp người khác? Giáo sư Vương đáng thương cũng là nạn nhân.
Gan của ông ta đang ở tuổi tráng niên mà trong vòng mấy tháng đã teo lại, co rút thành một cục thịt vô dụng. Ông ta bị thuốc của nước N hại, nhưng tương lai, một khi thuốc xảy ra vấn đề, ông ta còn phải đeo trên lưng tiếng xấu muôn đời. Đây thật đúng là ngậm bồ hòn làm ngọt, há miệng mắc quai.
Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, Cố Bồi còn nói: “Nhìn lại năm 1997, mặc dù có hai chế độ nhưng chúng ta cũng là một quốc gia, nhận tài trợ của các doanh nghiệp nước ngoài, đứng về phía các doanh nghiệp trung y độc hại, bác sĩ, có phải ông cho rằng pháp luật không quản được ông không?”
Phải biết rằng vào đêm trước ngày thống nhất, thành phố cảng đã bùng lên phong trào khủng bố đại lục. Hiện giờ chính là giai đoạn đỉnh điểm, mọi người đều cảm thấy lo sợ cho sự thống nhất sắp tới. Sợ cuộc cách mạng hai mươi năm trước sẽ giáng xuống trên người bọn họ.
Vợ của giáo sư Vương bị dọa đến mức nghẹn ngào, suýt nữa khóc thành tiếng. Giáo sư Vương Tâm Vũ suýt nữa thì phun ra một ngụm máu.
Tiếng xấu còn dễ nói, qua đi là ổn, nhưng nếu thuốc của Hashimoto xảy ra chuyện thật, một khi giá họa cho hạng mục nghiên cứu khoa học của ông ta, ông ta là bên hợp tác lại không phòng bị đối phương, lưu lại chứng cứ, một khi bị vu oan chắc chắn phải ngồi tù.
Chính phủ đại lục lại nổi tiếng nghiêm khắc, có lẽ không cần chờ đến ngày thống nhất, g.i.ế.c ông ta để tế trời.
Thật ra lúc trước ông ta đồng ý hợp tác, đứng về bên đó là có tấm lòng tốt. Bởi vì ông ta cho rằng trung y đại lục đã sụp đổ, giới trung y của thành phố cảng lại chia năm xẻ bảy, không đủ để thúc đẩy ngành này phát triển.
Ông ta đeo trên lưng tiếng xấu muôn đời, chắp tay tặng trung y cho người khác, vì để trung y có thể kết hợp với khoa học kỹ thuật trong thời đại mới, đăng ký bản quyền, từ đó, để cho một chuyên ngành y tế khổng lồ đã tồn tại năm ngàn năm, có thể đứng trong hàng ngũ y tế của thế giới.
Ông ta làm tất cả vì tương lai của ngành trung y!
Ông ta thực sự nhận tiền tài trợ của Hashimoto, nhưng đó là vì làm nghiên cứu khoa học.
Mà ông ta tận lực vì ngành này, không ngại làm bạn với địch, ông ta một lòng trung thành, trời xanh chứng giám, ánh trăng tỏ rõ, cuối cùng không những tiếng xấu đồn xa, còn có khả năng sau khi thống nhất sẽ bị khởi tố, đi ngồi tù?
Ông ta đã thỏa hiệp ngay lập tức.
Với tư cách là chủ tịch đương nhiệm, ông ta muốn bổ nhiệm chủ tịch đời tiếp theo của đoàn đại biểu cũng không phải là việc gì khó. Những người phản đối, ông ta khuyên một chút, thuyết phục một chút là được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!