Còn Lâm Bạch Thanh nhận lấy điện thoại, nhắc lại sự suy đoán của mình vừa nãy với giáo sư Vương Tâm Vũ một lần nữa, sau đó nói tiếp: “Ông có cảm thấy chính mình vẫn đang trong trạng thái sốt nhẹ, rồi lại không giống như trạng thái đang sốt hay không?”
Bản thân giáo sư Vương Tâm Vũ cũng xem như nửa cái bác sĩ trung y, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy được có người có thể chẩn bệnh qua điện thoại.
Có điều trải qua sự nhắc nhở của Lâm Bạch Thanh, ông ta mới nhận ra, không biết bắt đầu từ ngày nào, quả thực ông ta có hơi phát sốt, nhưng chỉ là hơi sốt nhẹ, đối với cơ thể của ông ta dường như không có ảnh hưởng gì.
Thỉnh thoảng ông ta thấy ngứa họng, ho vài cái thì hết, cho nên ông ta không coi việc này xem như bệnh, nhưng điều này chỉ thuộc về chuyện mà chính ông ta mới biết được, ông ta không nói cho bất kỳ ai, Lâm Bạch Thanh, một người lần đầu tiên gọi điện, nói chuyện với ông ta, cô làm sao mà biết được?
Cảm thấy cổ họng vẫn ngứa như cũ, ông ta ho nhẹ hai tiếng, hỏi Lâm Bạch Thanh: “Sao cô biết được tôi đang ho khan?”
“Đi chụp x-quang đi, bởi vì ông đã có triệu chứng viêm phổi kẽ[5] rồi, chỉ là chính ông vẫn chưa phát hiện mà thôi, còn có, tốt nhất là tới tìm tôi để điều trị, mà không phải uống thuốc ức chế miễn dịch[6] bệnh viện kê đơn, vì nó sẽ gây tổn hại lần nữa đối với chức năng gan đã bị tổn hại của ông.” Lâm Bạch Thanh nói.
[5] _Viêm phổi kẽ: là bệnh lý liên quan đến tổn thương các tổ chức kẽ của phổi, gây ảnh hưởng đến khả năng hô hấp của phổi cũng như hấp thụ oxy vào máu.
[6] Thuốc ức chế miễn dịch: là những thuốc ức chế hoặc ngăn chặn hoạt động của hệ thống miễn dịch, để ngăn chặn sự từ chối của các cơ quan và mô cấy ghép, điều trị một số loại bệnh tự miễn.
_ Dừng một lúc, lại nói tiếp: “Vì tình trạng cơ thể của ông, bác sĩ có lẽ sẽ rất khó dùng thuốc, nếu muốn ‘đảo ngược’ chức năng gan, vẫn muốn điều trị viêm phổi, thì đến khách sạn Lệ Cảnh tìm tôi, tôi đợi ông.”
Nói xong, cô liền cúp điện thoại, trả lại Đổng Tất Siêu.
Lúc này bác sĩ điều trị chính của giáo sư Vương Tâm Vũ vẫn chưa rời đi, ông ta không hiểu ra sao, vừa tin lại vừa không tin, liền hỏi bác sĩ điều trị chính của mình: “Nếu bây giờ tôi mắc phải viêm phổi thì sao, cậu sẽ điều trị như thế nào?”
Bác sĩ điều trị chính sửng sốt một lúc, mới nói: “Bác sĩ, bởi vì gan của ông đã hoàn toàn mất đi công dụng, cho nên một khi ông mắc bệnh khác, cho dù chỉ là bệnh cảm lạnh nho nhỏ, tôi cũng sẽ rất khó dùng thuốc, vì thế ông nhất định phải bảo vệ tốt sức khỏe, tốt nhất là đừng mắc bệnh khác, bệnh cảm lạnh nho nhỏ cũng không được.”
Phải biết rằng, lúc Vương Tâm Vũ đồng ý gặp Lâm Bạch Thanh, chỉ coi như cô từ đại lục đến, muốn đòi chút ích lợi, công ơn từ chính mình, cũng chỉ nghĩ tùy ý tống cổ cô một chút.
Nhưng đối phương chẳng những nói chính xác bệnh của ông ta, đến ngay cả việc bác sĩ đã không còn cách nào kê đơn cho ông ta cô cũng biết hết?
Nhưng dù sao ông ta vẫn không muốn tin tưởng, liền để cho bác sĩ điều trị chính giúp ông ta chụp một tấm CT, muốn nhìn xem chính mình thật sự có triệu chứng viêm phổi hay không. _
_ Đợi nửa tiếng sau ra kết quả, mà kết quả, không những dọa ông ta, cũng dọa bác sĩ điều trị chính của ông ta nhảy dựng.
Bởi vì quả thật ông ta mắc viêm phổi, hơn nữa còn là xơ hóa, cũng chính là bệnh viêm phổi kẽ.
Mà điều khiến bác sĩ điều trị chính của ông ta thắc mắc chính là dưới tình huống thông thường bệnh viêm phổi kẽ phải hít vào số lượng lớn bụi đá công nghiệp mới mắc phải, nhưng giáo sư Vương cũng không sinh hoạt trong hoàn cảnh như vậy, sao lại mắc phải.
Với cả, bệnh viện làm phẫu thuật cũng phải xem tình trạng sức khỏe của người bệnh.
Nếu giáo sư Vương Tâm Vũ chỉ có vấn đề về gan, cấy ghép một lá gan khỏe mạnh cho ông ta, chỉ cần có thể vượt qua được phản ứng thải trừ thì ông ta có thể tiếp tục sống, nói không chừng còn có thể phá vỡ thời gian sống 5 năm, để sống lâu hơn.
Nhưng bây giờ phổi của ông ta cũng xuất hiện vấn đề, vậy thì phẫu thuật cấy ghép cũng không thể thực hiện được nữa.
Thậm chí ngay cả thuốc bệnh viện cũng rất khó kê đơn, bởi vì mỗi lần dùng một loại thuốc đều sẽ gây tổn hại đến cơ thể ông ta. Cho nên tình huống bây giờ là đừng nhìn bề ngoài giáo sư Vương Tâm Vũ có vẻ như còn khỏe mạnh, hoạt động vẫn như thường.
Nhưng một khi bệnh viêm phổi của ông ta dẫn tới phát sốt, ông ta rất có khả năng sẽ c.h.ế.t trong vài ngày.
Lúc này còn ai để ý tới bác sĩ đến từ đâu, từ đại lục hay là nước N.
Nếu Lâm Bạch Thanh có thể đoán được triệu chứng chính xác như thế, cô chắc chắn cũng có thể chữa được đúng không?