Tuy nói giáo sư Vương Tâm Vũ sinh sống ở thành phố cảng, hơn nữa còn làm giáo sư ở đại học Baptist nhưng trực tiếp đến tận nơi tìm người không hề dễ, nên Cố Bồi còn nhờ một người liên lạc với giáo sư Vương Tâm Vũ giúp họ.
Mà người đó chính là sếp Đổng: Đổng Tất Siêu, người từng giúp lật lại vụ án “Người đàn bà rắn rết A Hoa” cho Thẩm Khánh Nghi, cùng với lập đại công trong chuyện hai mươi tỷ tiền Hồng Kông.
Cố Bồi từng đặc biệt nhờ vả ông ta, bảo ông ta liên lạc với giáo sư Vương Tâm Vũ giúp anh, muốn gặp mặt riêng một lần trước khi hội nghị diễn ra.
Vốn dĩ ngày hôm kia sếp Đổng đã đồng ý với Cố Bồi, nói mình sẽ tìm giúp, hẹn anh thứ tư trực tiếp đến tìm ông ta rồi ông ta sẽ dẫn anh đi gặp giáo sư Vương Tâm Vũ.
Nhưng vợ chồng Lâm Bạch Thanh lái xe đến sở cảnh sát Cửu Long, vừa gặp được sếp Đổng thì ông ta lại nói: “Sếp Cố, xin lỗi cậu, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn nên chắc hôm nay giáo sư Vương Tâm Vũ không rảnh để gặp cậu rồi.”
“Tại sao vậy, vì ông ấy nghe nói chúng tôi từ đại lục đến nên không muốn gặp à?” Cố Bồi hỏi.
Sếp Đổng xua tay nói: “Không phải thế, ông ấy bị bệnh rồi, không muốn tiếp khách, muốn nghỉ ngơi thật tốt.”
Nên vợ chồng họ đặc biệt chạy đến gặp giáo sư Vương Tâm Vũ, kết quả ấy thế mà ông ta bị bệnh rồi?
Tuy không hề biết đối phương bị bệnh gì, nhưng dựa vào một lần gặp gỡ ngắn ngủi xưa kia, cùng với ấn tượng để lại lúc bắt mạch, Lâm Bạch Thanh nói: “Chắc ông ấy mắc gan nhiễm mỡ, xơ gan do gan nhiễm mỡ gây ra, theo lý mà nói, chỉ cần xơ gan trong giai đoạn còn bù thường không cần nhập viện điều trị, nếu ông đã nói phải nhập viện, vậy có phải bệnh xơ gan của ông ấy đã đến giai đoạn mất bù rồi không?”
Đối với Lâm Bạch Thanh, chỉ là một suy luận cơ bản nhất dựa trên sức khỏe của giáo sư Vương Tâm Vũ.
Đương nhiên, phán đoán của cô cũng hợp tình hợp lý.
Vì lúc trước cô đã bắt mạch giáo sư Vương Tâm Vũ lúc cấp cứu cho ông ta, vì ông ta béo phì, quá trình trao đổi chất không tốt, lá gan đã tích lũy số lượng lớn mỡ, hơn nữa ông ta khá thích uống rượu, mà cồn là kẻ đầu sỏ trực tiếp gây ra gan nhiễm mỡ chuyển hóa thành xơ gan.
Nhưng sếp Đổng nghe thì hơi khó tin: “Cô Lâm, cô quen giáo sư Vương Tâm Vũ nhỉ? Sớm đã biết bệnh tình của ông ấy?”
Lâm Bạch Thanh thản nhiên nói: “Chỉ có duyên gặp một lần, không tính là quen biết, bệnh của ông ấy, tôi cũng chỉ suy đoán mà thôi.”
Sếp Đổng nói: “Sáng nay ông ấy mới gọi điện thoại đến nói bệnh viện tuyên bố gan của ông ấy chính thức bước vào giai đoạn mất bù rồi, có lẽ ông ấy sẽ nhanh chóng bị ung thư gan hoặc là gan ứ nước, mà hiện nay bệnh xơ gan giai đoạn mất bù là bệnh không thể chữa, nên ông ấy vô cùng rầu rĩ.” Lại nói: “Chính vì tâm trạng của ông ấy rất chán nản, nên mới không muốn gặp khách.”
Lâm Bạch Thanh nói: “Hay là thế này nhé, ông gọi điện thoại cho ông ấy, nói tôi là một bác sĩ trung y đại lục từng cứu mạng của ông ấy, hơn nữa tôi còn có thể đảo ngược xơ gan, nếu ông ấy muốn gặp tôi thì bảo ông ấy đến tìm tôi.”
Sếp Đổng chỉ là một cảnh sát chứ không phải bác sĩ, nên không hiểu thuật ngữ chuyên ngành Lâm Bạch Thanh nói. Nhưng đảo ngược xơ gan, nghe có vẻ hơi đỉnh đấy.
Ông ấy nhìn Cố Bồi: “Sếp Cố, cô Lâm nói vậy sao, cậu có thể giải thích chút không?”
Thật ra Lâm Bạch Thanh nói đã rất rõ rồi, nhưng Cố Bồi nói theo góc độ của tây y: “Giai đoạn mất bù, chính là nói lá gan đã mất đi chức năng vốn có của nó, chỉ còn chờ chết, mà đảo ngược là giúp lá gan của ông ấy có lại chức năng ban đầu của nó.”
Sếp Đổng hiểu được cái này.
Ý là nói Lâm Bạch Thanh có thể giúp lá gan đã hỏng của giáo sư Vương Tâm Vũ khỏe lên lại sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!