Lâm Bạch Thanh gật đầu, lại cuộn tròn trong lòng chồng, bởi vì cô phát hiện anh đặc biệt quan tâm đến tâm trạng của mình. Mà đúng lúc cô có một sự việc cảm thấy khó chịu muốn biết, vì vậy cô bắt chước giọng của Sở Sở nói: “Hôm nay em rất là không vui.”
Cố Bồi vỗ về vợ nói: “Ngủ đi, anh sẽ ở bên em.”
Anh cho rằng vợ mình thật sự không vui, vẫn còn đang nghĩ phải làm như thế nào khiến vợ có thể vui vẻ.
Nhưng khi anh có ý định cố gắng an ủi cô bằng cách nói đến triển vọng của trung y, thì thấy vợ đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh tràn lòng hiếu kỳ trong bóng đêm, cô hỏi: “Cuối cùng ai mới là kẻ g.i.ế.c em gái anh?”
Anh cho rằng cô đang lo lắng cho tương lai của trung y, nhưng rốt cuộc cô lại đang nghĩ về việc này?
Cố Bồi im lặng một lúc rồi thành thật nói: “Anh cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, nhưng kẻ đằng sau bức màn ra tay chính là Hashimoto Juichi.”
Lâm Bạch Thanh cũng đã nghĩ đến từ lâu, với sự âm hiểm tàn nhẫn của Hashimoto, việc g.i.ế.c hại người thân thực sự có thể xảy ra. Nhưng mà lúc ấy em gái của Cố Bồi mới chỉ hơn một tuổi, một đứa bé yếu ớt, lại là con gái ruột của ông ta, vậy mà ông ta đành lòng ra tay g.i.ế.c hại?
Có phải là vì thành tựu nghiên cứu khoa học y học của Cố Khắc, cùng với bộ kim châm mà ông ta hằng mong ước?
Thành quả nghiên cứu khoa học y học của Cố Khắc đã bị ông ta lấy đi hết toàn bộ, ông ta thật sự được hời mà. Nhưng mấy bộ kim châm ông ta cũng không cần, bởi vì hiện tại nguyên liệu làm ra kim châm Đông Hải rất dễ tìm. Sở Xuân Đình đã mời một nhóm nghệ nhân làm ra bảy tám bộ. Lâm Bạch Thanh đã thử qua hết rồi, hiệu quả cũng không khác Bảo Tế Đường là mấy.
Mà kim châm Côn Luân tuy giá trị đắt đỏ, nhưng cũng có thể làm nhái được.
Cho nên ngoài kim châm Huyền Thiết ở ngoài rất khó làm nhái, thì các kim châm khác sau này có thể được sản xuất hàng loạt trong tương lai.
Nếu như Hashimoto Juichi không chỉ vì cái lợi trước mắt như thế, bằng lòng giống như Sở Xuân Đình kiên nhẫn thu thập nguyên vật liệu, nghiên cứu sách cổ tìm ra phương pháp, mời các thợ thủ công về chế tạo thử, ông ta cũng có thể làm được như thế.
Đáng tiếc ông ta chỉ vì ham cái lợi trước mắt, mà không từ thủ đoạn, đến ngay cả con gái ruột của mình cũng không buông tha.
Cho nên ông ta chỉ là ruồi nhặng bu quanh, cuối cùng chỉ là công dã tràng.
Lâm Bạch Thanh còn có một câu hỏi: “Đúng rồi, ông ta làm như thế nào thế? Nếu em nhớ không lầm thì em gái của anh c.h.ế.t do bị ngạt thở, Hashimoto Juichi đã làm gì để khiến đứa trẻ đáng thương đó bị c.h.ế.t ngạt?”
Vốn dĩ cô cho rằng hôm nay tâm trạng của mình không tốt, Cố Bồi sẽ nói nhiều hơn, sẽ trò chuyện với cô nhiều hơn.
Nhưng đúng lúc này, tiếng chuông trong nhà chính vang lên mười hai lần, vậy mà đã đến mười hai giờ rồi, chuyên gia dưỡng sinh Cố quân y nhất định phải đi ngủ để dưỡng đôi tay, đôi mắt, thân thể của mình, phải dưỡng sức cho ca phẫu thuật ngày mai nữa.
“Ngủ đi, có chuyện gì ngày mai nói tiếp.” Anh nói xong rồi im lặng trước, ngủ không nói nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!