Paul vẫn còn ở nước N, ở nhà của Hashimoto, Pete và Plok vẫn chưa rời đi.
Lại thêm vợ chồng Sở Thanh Tập và Thẩm Khánh Nghi, còn có người thậm chí còn đáng sợ hơn cả Hắc Bạch Vô Thường: Sở Xuân Đình. Có thể nói Lâm Bạch Thanh có một đội quân hậu viện siêu mạnh.
Cô cũng không cần giống như kiếp trước, mỗi ngày đều thấy người nước N mở các hội nghị Thượng đỉnh này nọ, tạo tiếng tăm trên thế giới, lại chỉ có thể trơ mắt mà nhìn, chỉ biết lo lắng suông mà không thể làm gì được.
Mà khi cô tập hợp hết những người này lại, việc phải làm không chỉ là đập phá hiện trường thôi đâu. Nếu đây là hội nghị Thượng đỉnh quốc tế, và Lâm Bạch Thanh đã dự định đăng ký bản quyền sáng chế phát minh quốc tế.
Nếu như thế, Hashimoto dựng sân khấu cho cô diễn tuồng, Lâm Bạch Thanh phải cân nhắc cho kỹ, tận dụng cho tốt sân khấu của Hashimoto diễn một vở kịch để quảng bá cho y học Trung Quốc.
Tuy rằng Paul là một luật sư xuất sắc nổi tiếng ở nước M, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời anh ấy đến nước N, đối với thành phố cảng anh ấy càng không biết gì.
Anh ấy chỉ có thể đi theo nhóm người của Hashimoto, bất cứ lúc nào cũng có thể gửi tin tức cho Cố Bồi.
Mặc dù Sở Xuân Đình có một ít mối quan hệ ở thành phố cảng, nhưng xét đến việc ông ta tuổi tác đã cao, tính tình lại nóng nảy không được, hở một tí là gây sự dẫn đến án mạng, Cố Bồi tạm thời thương lượng mọi chuyện với ông ta, nhưng một lần nữa khéo léo từ chối, không cần sự giúp đỡ của ông ta.
Về tình hình cơ bản của diễn đàn quốc tế, mọi chuyện Cố Bồi đều biết, do nghe ngóng tin tức tình báo từ Hồng Kông: Ma Cao.
Tại thành phố cảng, với tư cách là chủ nhà, người hỗ trợ Hashimoto Juichi tổ chức diễn đàn quốc tế là một vị giáo sư lâu năm của một trường đại học khoa trung y, tên là Vương Tâm Vũ.
Theo tin tức tình báo truyền đến, nghe nói vị giáo sư Vương Tâm Vũ đặc biệt ủng hộ N hóa y học Trung Quốc. Vì muốn cho hội nghị lần này thêm phần long trọng, ông ta đã liên hệ và mời đến một nhóm lớn các giáo sư y học Trung Quốc ở thành phố cảng, làm chỗ dựa giúp đỡ cho gia đình Hashimoto.
Nói tóm lại, một nửa việc chuẩn bị cho diễn đàn lần này đều do giáo sư Vương Tâm Vũ chủ trì.
Cố Bồi nhận được tin từ phòng tình báo liền vội vã về nhà, lúc này trong tay anh đã có ảnh chụp của giáo sư Vương Tâm Vũ, danh thiếp, các bài báo đã xuất bản và các ảnh chụp bên trong tạp chí, còn có các bài luận văn, tài liệu, phát biểu của ông ta về trung y.
Nghe nói ông ta ủng hộ việc N hóa y học Trung Quốc, Lâm Bạch Thanh khá tò mò, muốn biết ông ta trông như thế nào.
Nhận lấy bức ảnh Cố Bồi đưa, bỗng nhiên nhìn thoáng qua thì cảm thấy người trong ảnh chụp nhìn rất quen mắt, lại nhìn kỹ hơn, cô nói: “Đồng chí Cố Bồi, em đã cứu mạng của người này.”
Cố Bồi sững sờ: “???”
“Ở nhà máy sản xuất thuốc Đông Hải, ông ấy nói ông ấy là chuyên gia hội thảo, bởi vì sốt cao dẫn đến phù nề nội sọ, chính em đã cứu ông ấy.” Lâm Bạch Thanh lại nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!