Ban đầu cảm xúc của Plok rất tốt, anh ta cũng rất hay nói, trò chuyện rất vui vẻ cùng mọi người, nhưng đột nhiên cả người anh ta không ổn, toàn thân không ngừng run rẩy, trên trán toát ra mồ hôi từng giọt lớn chừng hạt đâu, vẫn một mực cho là mình rất tốt, không cho bất kỳ ai động vào anh ta.
Mục Thành Dương khăng khăng xem bệnh bắt mạch cho anh ta, cũng bị mạch tượng hỗn loạn của anh ta dọa sợ, trong phòng khám gặp tam giáo lưu nhiều, anh ấy cũng đoán ra đây là phản ứng cai nghiện, thế là đỡ Plok lên giường ở phòng chính, lại vội vàng chạy đến Linh Đan Đường lấy ngân châm.
Lý do Plok bị nghiện thuốc phiện là vì đau dây thần kinh não số năm.
Anh ta là giáo sư và là nhà biên kịch, thường xuyên phải sử dụng não, có thể vì để giảm đau nhanh chóng, thật ra vẫn luôn ỷ lại vào thuốc giảm đau kê theo toa.
Hơn nữa ở Đại Lục nó bị xem như là thuốc phiện.
Quay đầu không để ý đến gân, anh ta đến trị bệnh về đầu, nhưng không thể nào mang theo thuốc nhập cảnh, đợi Cố Bồi pha thuốc cho anh ta, lại quá muộn mà đợi không được. Cho nên mới đột nhiên xảy ra phản ứng cai nghiện.
Vẫn là thời điểm trong nhà nhiều người nhất.
Lâm Bạch Thanh vào cửa, đúng lúc gặp cha của Ngao Văn là Cố Hoài Lễ.
Người dân trong nước, nhất là công an, phương diện này nhất định đều hiểu rõ.
Ông ta đứng đối diện nói: “Tiểu Lâm, anh Ba trong chi thứ tư này, anh nhìn vào, sợ không phải là…”
Nghiện thuốc phiện chứ? Trong nước cấm thuốc phiện rất nghiêm, ngộ nhỡ xét nghiệm nước tiểu cho ra kết quả dương tính là phải vào trại cai nghiện.
Đương nhiên Lâm Bạch Thanh phải phủ nhận, cô nói: “Chú Hoài Lễ, Plok là giáo sư Sử học, hơn nữa còn là giáo sư trường cao đẳng, không có hứng thú tới phương diện kia, chứng đau dây thần kinh não số năm của anh ta rất nghiêm trọng, cho nên mới phát bệnh, chú Hoài Lễ chú giải tán đám đông đi, mọi người cũng về trước đi, không nên quấy rầy anh ta, để cho cháu yên lặng chữa bệnh cho anh ta.”
Cố Hoài Lễ nhìn biểu hiện khi lên cơn của Plok, nước mắt nước mũi chảy ròng, toàn thân run rẩy, trông giống hệt dáng vẻ của kẻ nghiện.
Vậy mà là đau dây thần kinh não số năm sao?
Phát tác mạnh như vậy? Kết quả ông ta còn suy đoán lung tung, hoài nghi anh em mình?
Cố Hoài Lễ nhất thời cảm thấy ngại, vội vã mang theo Cố Ngao Văn đi giải tán người, giải tán đám đông.
Khi Lâm Bạch Thanh chạy vào phòng chính, Mục Thành Dương đã bật điện, đang khử trùng ngân châm.
Lâm Bạch Thanh vội nói: “Anh chuẩn bị thả lỏng cơ bắp giúp anh ta đi, không thể châm như vậy được, nếu không chức năng t.ì.n.h d.ụ.c của anh ta có thể sẽ hoàn toàn mất đi, để em làm, em còn phải kê đơn thuốc, anh đi bốc một chút thuốc đi.”
Tất cả đều là bác sĩ, bệnh nhân đã mấy lý trí, Mục Thành Dương cũng nói thẳng: “Chắc là anh ta vẫn luôn sử dụng một loại thuốc gây nghiện có thể ức chế ham muốn tình dục, uống quá nhiều, chức năng t.ì.n.h d.ụ.c đã không còn, nên mới dừng uống.”
Lâm Bạch Thanh ngăn cản đàn anh, nói: “Anh đã từng nghe tới ích âm tiềm dương chưa, đặt cây ngân châm xuống, để em châm cứu, anh bốc thuốc rồi sắc thuốc đi.”
Mục Thành Dương nghe xong: “Thật ra anh đã từng nghe đến ích âm tiềm dương rồi, nhưng anh nhớ rõ cái phương pháp này đã thất truyền từ lâu, chả nhẽ, thầy lặng lẽ dạy cho em sao? Đàn em ơi đàn em, em nói xem tại sao thầy lại dạy em những thứ này, mà không dạy anh chứ?”
Còn nói thêm: “Ích âm tiềm dương có thể phục hồi chức năng t.ì.n.h d.ụ.c từ gốc rễ, nhưng nó là nam khoa, thầy nên dạy anh chứ, dạy em làm gì.”
Tiểu Thanh đang chăm sóc bệnh nhân, thấy hai người họ càng nói càng kỳ cục, vội vã nhắc nhở: “Bớt tranh cãi đi, cậu Ba nhà họ Cố còn tỉnh đấy.”
Mục Thành Dương quay đầu nhìn, cũng có chút ngượng ngùng.
Phải nói rằng, anh em Cố Bồi đều có một loại phẩm chất rất tốt, tự chủ. Phản ứng cai nghiện là phản ứng mà anh ta không thể kiểm soát, nhưng dù cho bất lực, Plok vẫn cố gắng khống chế mình.
Nhìn thấy Mục Thành Dương đang nhìn mình, Plok lại thì thào phun nước bọt nói: “I’âm fine.”
Và dùng tiếng Trung nói với Lâm Bạch Thanh: “Tôi không sao… Rất ổn, tôi rất ổn.”
Lâm Bạch Thanh nói: “Trị liệu châm cứu bằng điện xung có thể giảm trương cơ và nhược cơ trước mắt, nhưng rất có khả năng gây tổn thương đến chức năng thận của anh, như vậy, chức năng t.ì.n.h d.ụ.c có thể hoàn toàn mất, sau này dù là Viagra cũng không có tác dụng. Nhưng phải cảm ơn anh, hôm nay đã đưa tôi 《 Thế y đắc hiệu phương》, trong đó có một trang biện giải bài thuốc về ích âm tiềm dương, nếu anh đồng ý, chúng ta thử một chút, chức năng t.ì.n.h d.ụ.c của anh chắc là có thể phục hồi được.”
(*) Viagra: thuốc giúp người bệnh tạm thời duy trì sự cương cứng để quan hệ tình dục, chỉ là thuốc điều trị rối loạn cương dương tạm thời chứ không chữa khỏi hoàn toàn.
“Tôi… Tôi đưa sách?” Plok nghe không hiểu lắm.
Nhưng anh ta nghe được mấy chữ chức năng tình dục, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, đương nhiên rất để ý đến chức năng tình dục.
Cho nên anh ta rất kinh ngạc, cũng nghe rất nghiêm túc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!