Cô đang say sưa đọc, thì nghe bên ngoài vang lên giọng nói của Cố Bồi: “Tiểu Vương, cậu tới đón bác sĩ Tiểu Lâm à?”
Một giọng nói khác là tài xế Tiểu Vương của Sở Xuân Đình: “Vâng.”
Anh ấy nghe lệnh của ông cụ, buổi tối chờ đón người.
Cố Bồi gật đầu, vào hiệu thuốc thấy vợ ngồi dưới đèn lật sách cổ, tay giở qua một trang sách, nhẹ nhàng giống như vuốt ve vật gì quý báu, con gái ngồi trong lòng cô, đang chơi bàn đạp nhỏ, thì cười tủm tỉm đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn.
Cho đến khi Lâm Bạch Thanh đọc hết sách, ngửi được một mùi hương thì ngẩng đầu lên, anh mới lắc cái túi đang cầm trong tay.
Người đàn ông mặc quân phục, anh đã từng luôn ở trong trạng thái căng thẳng và lo lắng tột độ nhưng bây giờ cả người anh thả lỏng, cũng nhập gia tùy tục, mặt mày tươi cười, gương mặt giống như một ông cán bộ già, nghiêm túc mà hiền hậu.
Trên tay anh là một cái túi có mùi thơm ngào ngạt.
Lâm Bạch Thanh nhận lấy xem, là thứ cô thích ăn nhất, món sườn gà rán Thâm Hải.
Cô còn chưa hỏi, Cố Bồi đã nói: “Là Paul, hôm nay anh ấy gọi điện thoại cho anh, nói vài chuyện liên quan tới Trác Ngôn Quân…”
Cố Bồi còn chưa nói xong, lái xe Tiểu Vương đã gõ cửa, cười nói: “Bác sĩ Tiểu Lâm, cô xem trời đã muộn như vậy rồi, chúng ta không phải cũng nên trở về sao?”
Ở đâu với Lâm Bạch Thanh không quan trọng nhưng Sở Sở còn nhỏ, thật ra vốn không muốn đi, vẫn luôn chơi bàn đạp, con bé đột nhiên ngẩng đầu, thấy cha đang lắc lắc một con búp bê Mandalorian.
Thứ này Sở Sở cũng rất thích, cô bé thích tháo nó ra.
Nhưng bởi vì cô bé tháo quá mạnh, mấy tháng qua Cố Bồi đã giấu cô bé, bây giờ anh lại đột nhiên lấy ra, mặc dù Sở Sở không nhớ, nhưng bằng bản năng và trực giác thì rất thích, giơ tay muốn cầm đồ chơi.
Cố Bồi đưa búp bê Mandalorian cho con gái, hỏi: “Là không muốn cha, buổi tối muốn ở cùng cha không?”
Có đứa trẻ nào lại không thích cha chứ, cô bé cũng đã lâu không được cha ru ngủ, bây giờ cô bé cũng có thể nói mấy từ đơn giản, cho nên cô bé túm lấy đồ chơi, đầu dán vào n.g.ự.c cha, nói: “Muốn.”
“Vậy là không sang nhà ông ngoại đúng không, Sở Sở không đi nhé.” Cố Bồi kiên nhẫn dụ dỗ.
Đương nhiên Sở Sở không muốn đi, nghe lời, rồi cất tiếng nói bập bẹ: “Không muốn.”
Cố Bồi quay đầu, nói với Tiểu Vương: “Làm phiền anh trở về nói với ông cụ Sở, nói là Sở Sở không muốn đi, đợi hôm nào Sở Sở muốn đi, tôi sẽ tự mình đưa hai mẹ con về, hôm nay hai người phải về nhà ngủ.”
Tiểu Vương nhìn thấy, không phải đứa nhỏ không muốn, rõ ràng là người lớn không muốn. Nếu không đón người quay về, ông cụ chắc chắn không vui.
Tiểu Vương thử nói: “Sở Sở, có muốn đến phố Kim cùng chú không?”
Cô bé là người biết quan sát nét mặt nhất, thông qua biểu cảm của cha cô bé biết, thật ra mình có thể không cần đi phố Kim, đúng lúc này Cố Bồi nói: “Không muốn đi thì nói không đi, không sao cả.”
Sở Sở lập tức thốt ra: “Không đi!”
Đứa nhỏ không muốn đi cũng không thể bắt ép, ngộ nhỡ chọc con bé khóc thì anh ấy cũng không gánh nổi trách nhiệm, đành phải lái xe rời đi.
Cố Bồi cũng không phải hẹp hòi đến mức không muốn cho vợ về nhà ngoại, mà là xa quá, mỗi ngày Lâm Bạch Thanh phải dậy sớm hơn một giờ, mấy ngày nay hiển nhiên dưới mắt đã có quầng thâm, anh không muốn để cho vợ lại phải vất vả nhưng cứ như vậy từ chối đương nhiên không được, anh chuẩn bị tự lái xe đến phố Kim, bồi thường cái không phải cho Sở Xuân Đình, xoa dịu sự tức giận của ông ta.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân, Mục Thành Dương vọt vào sân: “Đàn em, đưa cho anh điện châm.”
Lâm Bạch Thanh đứng bật dậy: “Ai xảy ra chuyện, chuyện gì?”
“Cái kia, ngài Ba Khắc, anh ta chắc là… Anh ta chắc là…” Nhìn thấy Cố Bồi, Mục Thành Dương lắp bắp, đổi từ lên cơn nghiện thành bệnh động kinh, nói: “Chắc là phát chứng động kinh.”
Điện châm là ngân châm cải tiến, ở trong hiệu thuốc, mang theo bộ dòng điện chuyển đổi cùng đầu cắm dây điện, anh ấy xoay người chạy.
Lâm Bạch Thanh quay đầu nhìn trên bàn sách, cẩn thận gói sách lại, ôm vào trong ngực, cũng đuổi theo nhanh chóng.
Cố Bồi chưa rõ tình hình lắm, ôm Sở Sở, theo sát phía sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!