Quân y Cố không dám tin, lặp lại một lần nữa: “Em chắc chứ?”
Sợ Lâm Bạch Thanh không hiểu rõ tình hình nên anh nói lại: “Phần ngón chân của anh ta đã lộ xương ra ngoài, phần thịt ở cẳng chân đã teo và khô cứng lại hết, hệ thống cơ đã hoàn toàn mất đi toàn bộ chức năng vốn có, anh thấy mình nên từ chối thì tốt hơn.”
Thử nghĩ xem phần cơ trên chân của một người đã hoàn toàn teo lại, mất đi chức năng cung cấp m.á.u bình thường, ngón chân đã lở loét đến nỗi mất hết phần cơ, xương lộ hết ra ngoài, thế này thì làm sao chữa được nữa?
Lâm Bạch Thanh vỗ về đứa con gái đang thở đều đều, cô nghĩ thầm phải thu dọn ít quần áo thôi.
Bởi vì bắt đầu từ ngày mai cô phải về “nhà mẹ đẻ”, nhà họ Sở ở một thời gian, cô vừa định mở tủ ra thì thấy chồng cô đang nhìn mình với ánh mắt nghi ngờ, cô nhếch mày lên cười, hỏi: “Sao thế, anh đang không tin và nghi ngờ năng lực của em sao?”
Sau đó cô kiên nhẫn giải thích: “Đối với hệ thống của cơ thể, bên trong cơ thể, ví dụ những mô mềm như phần não, trung y đều có thể thông qua châm cứu để nó sản sinh tế bào mới thay thế tế bào cũ, bên ngoài cơ thể thì càng dễ chữa trị hơn nữa, cứ bảo người đó đến đi, bệnh vặt thôi mà.”
Cố Bối không hề nghi ngờ năng lực của vợ mình, cũng chưa bao giờ nghi ngờ trung y.
Hơn nữa kể từ lúc đến nước Hoa, kết hôn với Lâm Bạch Thanh thì đã anh phát hiện những điều khác nhau giữa tây và trung y. Với ngành y học hiện nay, nội tạng và tứ chi nếu hư hỏng thì đều sẽ chọn cắt bỏ.
Đối với y học hiện đại, các mục số liệu trên cơ thể Pete đều thể hiện rõ rằng là chỉ còn duy nhất một con đường có thể đi, đó chính là cắt bỏ. Còn trung y lại nghiên cứu phần bên trong của cơ thể, sự hài hòa của âm dương, các cơ quan nội tạng, khí huyết, thần kinh và kinh lạc.
Họ cho rằng phẫu thuật sẽ tổn hại nguyên khí của con người, ảnh hưởng đến sự cân bằng âm dương xung quanh, chỉ cần có thể giữ lại thì đều giữ lại hết, đến mức không thể không bỏ thì mới chọn phẫu thuật, cắt bỏ để chữa trị.
Nói tóm lại hai ngành học đều có lợi và hại, nhưng trùng hợp là có thể bù trừ cho nhau. Nếu Lâm Bạch Thanh đã kiên quyết hứa rằng mình có thể chữa trị vậy thì cô chắc chắn có thể chữa khỏi thật.
Dù gì những năm nay cô ăn cơm rất tạm bợ, chăm sóc da mình cũng không tỉ mỉ, ngay cả việc ở cạnh Sở Sở cũng không ân cần được như Cố Bồi, nhưng đối với bệnh nhân thì cô lại có thể tỉ mỉ ân cần hơn cả Cố Bồi.