“Sau đó, cháu muốn giao một lô hàng giá trị gần hai mươi triệu cho ông ấy, hơn nữa là loại hàng có doanh số vô cùng cao ở Đông Nam Á, sau khi ông ấy tới có thể đến Linh Đan Đường, cháu tự mình giao cho ông ấy.”
…
“Nhà họ Sở chúng ta, cho dù là chú Hai cũng lấy chữ ‘nghĩa’ làm đầu, nói với ông Lý, nhà họ Sở chúng ta bảo đảm chuyến này của ông ấy an toàn mà đến, cũng an toàn mà đi, còn có thể kiếm tiền nhiều gấp đôi tám triệu, bảo ông ấy bây giờ bắt đầu gom tiền đi, sau đó chuyển tiền bằng cách quyên tiền, còn thủ tục về nước sẽ có người của ông Sở liên lạc với ông ấy.” Lâm Bạch Thanh nói tiếp.
Vừa nghe như vậy, Sở Thanh Tập lại cảm thấy có lẽ cháu gái không bị sốt, cũng không nói nhảm.
Suy cho cùng ông Lý không có tám triệu nhưng ông ta là trùm xã hội đen, người cầm quyền ở SF, nếu ông ta nói muốn điều động một khoản tiền vốn, những người làm kinh doanh ở SF mỗi người góp một ít, không quá ba ngày liền có thể gom đủ.
Nhưng đương nhiên ông ta phải biết, trong tay cháu gái rốt cuộc có thứ gì, mới dám công phu sư tử ngoạm như thế.
Lâm Bạch Thanh cũng không chọn nói thẳng, chỉ uyển chuyển nói bóng gió: “Gần đây thành phố cảng có một tin lớn, tên bắt cóc từng cướp bóc người giàu nhất ‘đen ăn đen’* nên bị người khác g.i.ế.c c.h.ế.t trên biển, toàn bộ một tỷ tiền chuộc mà gã chiếm đoạt được biến mất không rõ tăm hơi, mà số đồng hồ vàng gã cướp trên đường năm đó cũng mất tăm phải không?”
*Đen ăn đen: chỉ những cuộc đấu đá tranh giành hàng hóa, địa bàn giữa các băng đảng xã hội đen.
*Đen ăn đen: chỉ những cuộc đấu đá tranh giành hàng hóa, địa bàn giữa các băng đảng xã hội đen.
Một tỷ tiền chuộc biến mất không rõ, truyền thông trên toàn thế giới đều đang suy đoán chúng ở nơi nào.
Có người nói là bị ông trùm khác của thành phố cảng chiếm đoạt rồi, còn có người nói có lẽ ở nước M, hoặc là các trùm xã hội đen ở Đông Nam Á chiếm mất rồi.
Tóm lại, một tỷ tiền Hồng Kông, đến nay vẫn bị truyền thông bàn tán xôn xao, mỗi ngày đều chiếm giữ tiêu đề trang nhất của báo chí.
Còn lô đồng hồ vàng biến mất tăm kia, cũng bị truyền thông lôi ra, thảo luận một cách sôi nổi.
Đúng lúc, lô đồng hồ vàng đấy được kể lại là thất lạc ở thành phố Đông Hải.
Đương nhiên Sở Thanh Tập không ngờ tới đồng hồ bị Lâm Bạch Thanh cất giấu riêng, căn cứ vào bản lĩnh hơn người của Sở Xuân Đình, ông ta cho rằng số đồng hồ kia bị Sở Xuân Đình tóm được, nghĩ vậy cũng không tự mãn nữa, trầm giọng nói: “Bây giờ chú đi truyền lời cho cháu.” Lại nói thêm: “Thanh Thanh à, chú Hai đối xử với cháu khá tốt, sau này có cơ hội, phải giúp chú Hai nói vài lời hay trước mặt ông cháu nhé, chúng ta là người một nhà, quan trọng nhất là vui vẻ hòa thuận, hiểu chứ!”
“Vâng ạ, cháu hiểu rồi, sẽ giúp chú Hai ngài nói vài lời hay.” Lâm Bạch Thanh ngoan ngoãn nói.
“OK, bây giờ chú liền đi liên hệ quyên tiền giúp cháu.” Sở Thanh Tập nói, rồi cúp điện thoại.
Đồng hồ vàng Rolex, ở nước M một chiếc cũng phải tầm hai mươi nghìn đô la.
Ở thành phố cảng và Đông Nam Á, nó đã lên đến hai trăm nghìn tiền Hồng Kông rồi, cho nên ông Lý quyên góp tám triệu, nhưng đồng hồ mà Lâm Bạch Thanh giao cho ông ta có thể giúp ông ta bán được khoảng hai mươi triệu, còn có thể giúp ông ta trở về quê nhà mà mình luôn nhớ mong một chuyến, đây là một vụ làm ăn có lời, hai bên đều có lợi.
Mà người mua chất lượng cao như ông Lý, vẫn là nhờ có sự nhắc nhở của Cố Vệ Quốc thì Lâm Bạch Thanh mới đột nhiên nghĩ đến.
Buôn bán đồng hồ vàng là phạm pháp, hơn nữa hơi chút vô ý liền có khả năng đưa phiền toái tới cho chính mình.
Nhưng nếu chọn một ông trùm xã hội đen coi trọng tình nghĩa, lấy chữ ‘nghĩa’ làm đầu, thì cô có thể đảm bảo chính mình bình yên vô sự.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!