Sở Thanh Tập nói: “Trong giang hồ, có câu gọi là ‘Trong mộng mẹ hiền tuôn rơi lệ, đầu thành cờ vương tựa quỷ thần’. Các ông trùm thay phiên nắm quyền, không biết là nhà nào. Nhưng ông trùm của SF vẫn luôn là ông Lý của chúng ta, buôn bán trải rộng Đông Nam Á, uy danh lẫy lừng, nếu không thì nghề kinh doanh phong thủy của chú hai cháu sao có thể phát đạt như thế này?”
Chính cái gọi là ‘người ăn ngũ cốc sẽ mắc đủ thứ bệnh’, hễ là con người, lúc trong người chưa mắc bệnh nặng, thể nào cũng sẽ có chút bệnh vặt, nhắc đến cơ thể, Sở Thanh Tập nói trước: “Thanh Thanh, dạo này chú Hai cứ thấy eo và đầu gối mỏi nhừ không có sức lực, muốn uống chút thuốc trung y bồi bổ, mà không tìm được loại tốt, cháu kê đơn cho chú đi.”
Lại nghĩ đến ông Lý, ông ta nói tiếp: “Ông ấy cũng có chút bệnh vặt, vừa gặp gió liền nổi bệnh sởi, vừa nổi sởi liền mọc mụn nước, không tính là vấn đề lớn, nhưng cũng rất phiền toái.”
“Bôi loại thuốc mỡ có chứa hormone đúng không, vừa bôi liền khỏi, nhưng cứ gặp gió là lại tái phát?” Lâm Bạch Thanh nói.
Sở Thanh Tập nói: “Hai hôm trước ông Lý còn nói mãi, nói tiếc là ông ấy không về nước được, bằng không đã tìm cháu chữa trị rồi, thuốc mỡ của tây y cứ như vậy, bôi thì khỏi mà không bôi lại như cũ.”
Ông Lý là xã hội đen làm buôn lậu, nằm trong danh sách truy nã nhập cảnh của chính phủ nước Hoa, trừ phi nhập cảnh trái phép mới dám trở về, nhưng điều này quá nguy hiểm, nhỡ đâu bị cảnh sát trong nước bắt được, tính mạng của bản thân cũng coi như xong, không đáng giá chút nào.
Nhưng là người gốc Hoa, nguyên quán ông ta ở Đông Hải, thực ra vẫn rất muốn trở về một chuyến, thu xếp lại phần mộ tổ tiên, cúng tế thắp hương, vào trong miếu thổ địa ở vùng này vái lạy gì đó.
Vì thế, ông ta vẫn luôn muốn trở về một chuyến, nhưng ngại pháp luật nên không dám trở về.
Lâm Bạch Thanh cười rồi nói: “Cháu cho chú một đơn thuốc này, 30g sinh hoàng kỳ, 30g kim ngân hoa, 30g rễ đương quy, 9g sinh cam thảo, 0.1g con rết, lấy sáu thang thuốc cho ông Lý, uống xong sáu thang thuốc, bệnh sởi và mụn nước của ông ấy sẽ vĩnh viễn không tái phát lại nữa.”
Sở Thanh Tập tìm bút ghi lại, còn phải khen thêm câu nữa: “Thanh Thanh nhà chú thật là giỏi quá đi, ban đầu vẫn cần bắt mạch, bây giờ cách điện thoại cũng có thể kê đơn rồi ư?” Lại nói: “Nếu thật sự có thể chữa khỏi, ông ấy chắc chắn sẽ cảm ơn chúng ta, ông ấy có một lọ thuốc hít mà Hòa Thân* từng dùng, chú nhắm tới từ lâu rồi, đến lúc đó lấy tới cho cháu thưởng thức!”
*Hòa Thân: làm quan đại thần triều vua Càn Long.
*Hòa Thân: làm quan đại thần triều vua Càn Long.
Đương nhiên lấy tới cho Lâm Bạch Thanh thưởng thức chỉ là một câu nói mà thôi, ông ta muốn lấy về tự mình cất giữ.
Lâm Bạch Thanh đi thẳng vào vấn đề, nói: “Chú đừng đòi đồ cổ của ông ấy, đòi tám triệu đi, để quyên góp cho Linh Đan Đường của chúng ta.”
Sở Thanh Tập cầm điện thoại, véo mình một cái, cảm thấy chính mình cũng không có nằm mơ.
Ông ta hỏi trước: “Thanh Thanh có phải cháu uống nhầm thuốc rồi không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!