Hôm nay Sở Xuân Đình tiện đường đi thăm Sở Sở một chuyến, sau đó còn có hẹn gặp mặt với giám đốc Sở Hứa của Sở Y tế.
Sở dĩ ông ta hẹn với giám đốc Sở Hứa, đương nhiên là vì Lâm Bạch Thanh.
Cô muốn trị ung thư v.ú cho một bệnh nhân phương Tây, chưa bàn đến chuyện có trị khỏi được hay không, nhưng việc dùng trung y truyền thống để chữa bệnh cho người phương Tây tóc vàng mắt xanh vốn đã là chuyện vô cùng hiếm thấy, là chuyện đáng để nhấn mạnh tuyên dương.
Sở Xuân Đình muốn hẹn giám đốc Sở Hứa để bàn bạc, nhờ ông ấy đại diện cho chính phủ để tuyên dương Lâm Bạch Thanh.
Đồng thời về chuyện để người phương Tây đầu tư vào nền trung y, tóm lại ông ta vẫn thấy không thỏa đáng.
Ông ta sợ nhà tư bản tên Louis kia cũng giống như Hashimoto Juichi, bụng dạ khó lường, muốn hại cháu gái ông ta.
Vì vậy nên ông ta phải có đề phòng, đương nhiên cũng phải giữ mối quan hệ tốt đẹp với Sở Y tế, để Sở Y tế làm lực lượng dự bị của mình.
Vừa rồi nghe con trai và cháu gái thảo luận về kiến thức chuyên ngành để điều trị, ông ta đã loáng thoáng có vài suy đoán, cách điều trị Parkinson mà lúc trước Hashimoto Juichi không từ thủ đoạn nào để cướp đi có lẽ là do con trai nghiên cứu ra.
Điều này cũng có nghĩa sau khi con trai rời khỏi ông ta tới biên giới, bắt đầu học từ con số không, cuối cùng đã thành một bác sĩ thành tài.
Ông cụ thong thả đi đến nhà cũ của nhà họ Cố, vừa giương mắt nhìn nhà chính thì bỗng dưng bừng tỉnh lại, lập tức rùng mình một cái, bởi vì ông ta phát hiện trong cả đời tranh đấu với Cố Minh, mặc dù lúc Cố Minh còn sống vẫn luôn cúi đầu để mặc cho ông ta chèn ép, nhưng sau khi c.h.ế.t Cố Minh lại thắng hoàn toàn.
Còn người khôn khéo như ông ta, cho dù trong bụng đầy mưu tính nhưng dường như lại không tìm thấy khả năng thay đổi nào.
Lúc này Liễu Liên Chi đang nhìn bà v.ú mặc quần áo và mang giày vào cho Sở Sở.
Cô nhóc này học nói vô cùng nhanh, từ sau khi học cách cách gọi cha mẹ thì lại càng không chịu dừng. Vẫn chưa học được cách gọi bà nội, nhưng đã học được cách gọi ông nội rồi.
Nếu con bé là do một tay Sở Xuân Đình chăm, mà con bé lại học được cách gọi bà nội trước thì chắc chắn ông cụ sẽ không vui, sẽ kiếm chuyện. Nhưng Sở Sở là do một tay Liễu Liên Chi chăm sóc, con bé lại học được cách gọi ông nội trước nhưng có vẻ bà ấy cũng không tức giận.
Thấy ông cụ bước vào, bà ấy cười hỏi: “Sao ông Sở lại tới thế, chúng tôi chuẩn bị ra ngoài rồi.”
Sở Xuân Đình hỏi: “Đến Linh Đan Đường?”
Liễu Liên Chi cười nói: “Nghe nói đội ngũ chữa bệnh tới Linh Đan Đường vào hôm nay có trình độ rất cao, Bạch Thanh còn tính trình bày một vài kiến thức mới nên tôi cũng tính đi dự thính.”
Sở Xuân Đình làm về đồ cổ nên đương nhiên không hiểu gì về chữa bệnh, với đội ngũ của Louis, ông ta cũng đối xử giống như Hashimoto Juichi, lúc này hừ một tiếng lạnh lùng, hỏi: “Chỉ với đám bọn họ à, không phải người phương Tây chỉ biết đau đầu thì trị đầu, đau chân trị chân thôi ư, ai mà đổ bệnh thì bọn họ cũng chỉ biết cầm d.a.o lên thôi, có trình độ chữa bệnh gì cơ chứ?”
Liễu Liên Chi là người mạnh mẽ từ nhỏ, bà ấy sẽ không hạ thấp đối thủ, cũng không coi thường bản thân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!