Chỉ nghe Cố Bồi nói: “Nghe nói trị liệu điện châm của nhà máy Hashimoto được sử dụng vô cùng rộng rãi trong quân doanh nước M, hơn nữa theo bảng dữ liệu, nó có thể thay thế các loại thuốc giãn cơ gây nghiện, mà trong quân đội nước M luôn có tập tục lạm dụng thuốc giãn cơ thành nghiện nên bên quân đội muốn lấy châm cứu làm hạng mục trị liệu cố định của quân đội, mà một khi đưa vào, chủ sở hữu Bằng độc quyền sáng chế Quốc tế của nó mỗi năm có thể lấy được phí chữa trị hơn chục triệu từ quân đội, hơn nữa một khi quân đội nước M đưa vào, quân đội nước khác cũng đưa vào là chuyện sớm muộn thôi, đúng không?”
Lâm Bạch Thanh được chồng nhắc mới nhớ ra.
Kiếp trước cô từng đọc được một tin thế này, nghe nói trong quân đội nước M, dùng thuốc xả cơ sau huấn luyện là một trào lưu, mà dùng nó lâu ngày sẽ gây nghiện, thế là trong quân đội có số lượng lớn quân lính bị nghiện.
Nhóm quân lính bị nghiện ngày ngày chỉ muốn uống thuốc, còn huấn luyện gì nữa, đánh nhau à?
Dĩ nhiên quân đội không thể bỏ mặc cục diện này được, mà họ phát hiện châm cứu bằng điện xung ngoài da, không dùng kim châm vào da thịt có thể thay thế được thuốc xả cơ, giảm cơn đau cơ sau huấn luyện cho các binh lính.
Thế là họ định cấm tất cả thuốc mang tính gây nghiện, dùng châm cứu thay thế.
Mà khi nó được chính thức đưa vào sử dụng ở quân đội nước M, phổ biến ra toàn thế giới há chẳng phải chuyện sớm muộn sao?
Nên ông Louis thấy được người nước N sắp lấy được một phần tiền đồ rộng mở của phí chữa trị quân sự toàn cầu hóa, muốn mượn sức Lâm Bạch Thanh thử chia một phần lợi nhuận.
Tư bản ấy mà, trời sinh là người có khứu giác nhạy bén, ngửi được mùi đường ngọt của cơ hội kinh doanh, chỗ nào cũng bay vào như ruồi nhặng. Mà ông nghĩ chắc Lâm Bạch Thanh rất hứng thú với đề nghị này của ông. Suy cho cùng tiền ông muốn đầu tư càng nhiều, cổ phần sở hữu cũng sẽ vơi bớt đi.
Đương nhiên, bàn chuyện làm ăn ông vẫn không quên đả kích Lâm Bạch Thanh: “Với tình hình trước mắt, châm cứu chỉ là một cách hỗ trợ chữa trị thường gặp, mà có tôi, trung y nước Hoa các cô mới có thể chiếm lấy cơ hội thắng lợi trong trận chiến tuyệt vọng với nhà máy Hashimoto, rủi ro cũng do chúng ta cùng gánh vác.”
Ông nghĩ rằng Lâm Bạch Thanh muốn có thị thường quốc tế nên sẽ rất vui lòng hợp tác với ông.
Thậm chí ông hơi tiếc nuối, vì lúc bàn thành công chuyện hợp tác ông quen mở chai sâm banh để chúc mừng, nhưng ở đây không có.
Ai ngờ ông lòng đầy chờ mong, nhưng Lâm Bạch Thanh còn chẳng thèm tiếp lời mà chỉ thờ ơ cười một tiếng, nhìn Mila cuối cùng cũng uống hết thuốc, nói với bà ấy: “Uống trước ba ngày đã nhé, sau đó làm phân tích toàn diện tế bào ung thư, nếu dữ liệu có chuyển biến tốt, mà các cô cũng bằng lòng thử thì chúng ta tiến hành một liệu trình hoàn toàn mới, không có vấn đề chứ?”
Mila đắng đến nhíu mày, hỏi: “Liệu trình thế nào?”
Lâm Bạch Thanh cười nói: “Uống thuốc cộng châm cứu, châm cứu điện châm.”
Louis sững sờ một lát rồi mới hỏi: “Châm cứu điện châm chữa ung thư vú, nhưng hôm qua cô có nói, không thể.”
Lâm Bạch Thanh nhìn Cố Bồi thì thấy Cố Bồi cũng cười lắc đầu.
Anh là một người ngoài nghề, rất nhạy bén với cơ hội kinh doanh nhưng anh hoàn toàn không hiểu văn hóa trung y.
Đúng vậy, châm cứu trong tay người nước N chỉ là châm ngoài da.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!