Sở Sở đã được tám tháng, nhu cầu về sữa cũng ngày càng cao, sáng dậy vừa mở mắt đã đòi ăn, nhắm mắt rít ừng ực, ăn hết sữa hai bên của mẹ còn chưa đủ, vẫn thèm thuồng tìm bên này, ngửi bên kia, muốn ăn thêm ít nữa.
Trẻ sơ sinh mà, đáng lý ra sáu tháng là có thể bổ sung thêm đồ ăn dặm. Lâm Bạch Thanh mua bột gạo cho con bé, cũng thử hấp trứng gà, làm mứt trái cây, sinh tố cho con bé.
Nhưng Sở Sở lại kén ăn, đến thời điểm hiện tại thì thỉnh thoảng mới ăn chút mứt trái cây và khoai tây tím nghiền, ngoài hai thứ đó ra thì không ăn bất kỳ đồ ăn dặm nào khác, mẹ vừa bón cho là bĩu môi, bón tiếp thì con bé sẽ tức giận.
Thấy sữa của mình ngày càng không đủ cung, Lâm Bạch Thanh chỉ đành ăn nhiều hơn để trữ sữa cho con bé, còn con bé thì gầy sọp đi trong giai đoạn b.ú sữa.
Cho con b.ú sữa xong, thấy Liễu Liên Chi và bảo mẫu đã đến nên cô chuẩn bị làm việc. Mà hôm nay ở thành phố cảng xảy ra một chuyện chấn động.
Liễu Liên Chi vừa đi vào đã nói: “May là lúc trước bà đã bán căn phòng ở thành phố cảng rồi, cổ phiếu cũng bán luôn. Pháp luật ở thành phố cảng hỗn loạn như vậy, không biết đến ngày trở về sẽ thành như nào nữa.”
“Xảy ra chuyện gì vậy, cổ phiếu giảm mạnh hay giá nhà giảm ạ?” Lâm Bạch Thanh cười nói.
Bảo mẫu nói xen vào: “Bà ngoại cháu nói là con trai của người giàu nhất bị bắt cóc rồi, người giàu nhất cũng không dễ làm.”
“Con trai của người giàu nhất bị bắt cóc ấy ạ, ai làm vậy?” Lâm Bạch Thanh hỏi.
Liễu Liên Chi im lặng một lát rồi nói: “Là người từng hại mẹ cháu, Trương Tử Cường.”
Chuyện kể rằng, có một người mà Lâm Bạch Thanh chưa từng gặp mặt, nhưng từ khi cô sống lại đến nay, vì cô sống ở thành phố Đông Hải, cũng vì cuộc đời truyền kỳ của người đó mà cuộc sống của cô luôn có liên quan đến người đó, và người đó là Trương Tử Cường.
Trước đây khi cô mới sống lại, thứ mà chồng cũ Cố Vệ Quốc tìm như điên là những chiếc đồng hồ Rolex của Trương Tử Cường, cô còn từng mượn những chiếc Rolex đó để đưa Cố Vệ Quốc vào đồn cảnh sát.
Sau đó chiếc đồng hồ ấy rơi vào tay cô, mấy lần cô cũng định nộp lên nhưng lại sợ sự hung ác của Trương Tử Cường nên chỉ đành âm thầm giấu những chiếc đồng hồ đó đi. Cho đến nay, bốn trăm chiếc đồng hồ vàng Rolex vẫn được cô cất giấu.
Sau đó nữa, sự lưu vong hai mươi năm của Thẩm Khánh Nghi: mẹ ruột cô cũng liên quan đến Trương Tử Cường.
Đó là nhân vật lớn, ngay cả bộ đội hải quân cũng phải dè chừng, cố ý phân công riêng một bộ phận để giảm sát. Đời trước Lâm Bạch Thanh biết khá rõ về cuộc đời của ông ta, đời này cũng luôn chú ý tới.
Cô nhìn lịch một cái rồi nói: “Ngay lúc này ạ, ông ta bắt cóc con trai của nhà giàu số một thành phố cảng?”
Trong trí nhớ của Lâm Bạch Thanh, chuyện này chắc phải hai năm nữa mới xảy ra. Cô lại nói: “Nếu chưa đưa tin thì có lẽ là bịa đặt thôi.”
Đúng là chuyện này chưa bị đưa tin, nhưng Liễu Liên Chi có bạn ở thành phố cảng, chuyện này xảy ra vào tối hôm qua, nghe nói Trương Tử Cường còn nã s.ú.n.g vào phía cảnh sát. Còn hiện tại, con trai của người giàu nhất đã bị ông ta bắt cóc, sự việc cụ thể là như thế nào thì không ai biết được.
Nhưng chuyện này có tác động cực kỳ lớn tới nền kinh tế thành phố cảng. Nghe nói hôm nay vừa bắt đầu phiên giao dịch thì thị trường chứng khoán đã giảm mạnh, thị trường bất động sản ở thành phố cảng cũng chuyển từ tăng mạnh sang giảm mạnh vì vướng phải sự việc này.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!