Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Một bác gái đi ngang qua nhìn thấy, nhắc nhở: “Cô gái à, con cô còn nhỏ như vậy, không thể để nó xem những thứ đáng sợ như vậy được đâu, cẩn thận đêm về nó sẽ mơ thấy ác mộng, khóc đêm đó.”

Lại nói với Tiết Sưởng: “Đồng chí này bị sao vậy, đây là nơi công cộng, dọa c.h.ế.t người ta rồi.”

Có một người khác nói: “Người ở quê à, có chút văn hóa đi, chân ông đẹp lắm à mà phơi phơi ra đó?”

“Đúng vậy, đây là thành phố lớn, nhìn chân ông thử xem, đáng sợ lắm.” Lại có người khác nói.

Tiết Sưởng vội vàng kéo quần xuống, nói: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi làm mọi người sợ rồi.”

Lâm Bạch Thanh là một người có tấm lòng nghĩa hiệp, cô biết vết thương này của Tiết Sưởng là do tai nạn nghề nghiệp, cô cảm thấy có chút tội cho ông ấy, cô nói với những người xung quanh: “Con người ăn năm ngũ sinh trăm bệnh, khi bị bệnh thì phải chữa, vết sẹo của người đồng chí này là do làm phẫu thuật, nếu mọi người cảm thấy không thoải mái thì có thể không nhìn, sao có thể chỉ trích người ta, công kích người ta như thế được?”

Một nơi như nhà ga đều là người qua đường, không ai thèm nghe Lâm Bạch Thanh nói, họ đứng xem một chút rồi cũng bỏ đi.

Tuy nhiên thái độ của cô như vậy thực sự khiến Tiết Sưởng rất cảm động, cũng coi như là đã quen biết rồi, ông ấy cũng sẵn sàng mở lòng với Lâm Bạch Thanh, ông ấy nói: “Bác sĩ nhỏ, nếu cháu thật sự muốn nhận một người cha liệt sĩ, có thể đổi người khác, sao lại là Sở Thanh Đồ.”

Lâm Bạch Thanh ngơ ngác một lát, sau đó cô mới hiểu ra nụ cười kỳ lạ của ông ấy vừa rồi.

Cô nói: “Chú cười từ nãy giờ là vì chú nghĩ rằng cháu nói cháu là con của liệt sĩ là đang nói dối sao?”

Tiết Sưởng hiểu ngay, ông ấy nói trước: “Chú đã gặp nhiều trường hợp như thế này rồi, có cái chứng nhận con liệt sĩ thì làm việc gì cũng tiện hơn mà.”

Ông ấy lại nói: “Con của liệt sĩ sẽ được cộng điểm khi thi đại học, hàng năm đều có tiền trợ cấp, trong năm còn có binh đoàn đến thăm hỏi, thật sự có rất nhiều lợi ích, nhưng bác sĩ nhỏ à, phúc lợi của quốc gia là dành cho những người thật sự là con cái của liệt sĩ, cũng là vì liệt sĩ đã cống hiến cho đất nước, đất nước mới chiếu cố con cái của họ, người bình thường mà hưởng nó là một việc rất không có đạo đức, chú không nói nữa nhưng chú vẫn khuyên cháu nên thay đổi nó đi.”

Nói xong, ông ấy tập tà tập tễnh, vẫn muốn đi.

Lần này Lâm Bạch Thanh không do dự nữa, một tay ôm con, một tay kéo Tiết Sưởng, lại dùng ngón chân đá vào hố đầu gối, thấy hai chân Tiết Sưởng co quắp lại, thuận thế ngã xuống, đợi ông ấy phản ứng lại chỉ nghe thấy một tiếng thịch thật lớn, người đã nằm trên mặt đất.

Đây là lối ra nhà ga, người qua lại tấp nập.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!