Tiểu Thanh không hiểu đầu đuôi câu chuyện gì nên hỏi tiếp: “Chị ơi, không phải chị có mang theo một bộ kim châm sao?”
Mặt Lâm Bạch Thanh không biến sắc, nghiêm túc đáp: “Không có, chị đã bảo anh rể em mang bộ kim ấy về nhà rồi.”
Cô ấy nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh sát giao thông đã đến, họ đang giải tán đám đông vây xem, còn Hashimoto Juichi mặc một đồ vest màu đen, sắc mặt trắng bệch, có lẽ đã mất đi ý thức, đang được cấp dưới khiêng lên xe cảnh sát.
Ông ta được đưa lên xe xong, xe cảnh sát bắt đầu rú còi mở đường, xe nhanh chóng chạy về hướng bệnh viện TN. Cô đoán Sở Xuân Đình sẽ không bỏ qua những dịp náo nhiệt thế này đâu.
Quả nhiên đúng là vậy, cô nhìn xung quanh một lượt, cuối cùng cũng tìm được người, ông cụ đang ngồi trên chiếc xe công vụ, lúc này gương mặt như bị sương vây lấy, ông ta cũng đang nhìn theo Hashimoto Juichi, ông cụ không thể g.i.ế.c c.h.ế.t đối thủ ngay trên đường chắc là tiếc lắm đây.
Nhưng những chuyện tiếp theo ông ta cũng không còn cách nào khác.
Dù gì nước Hoa là nơi mạng người được chú trọng nhất, sinh mạng của dân tộc, cứu sống người khác là điều luôn được khắc sâu vào tận xương cốt của mỗi người, lúc xe cảnh sát đưa Hashimoto Juichi đi, cho dù Sở Xuân Đình có ba đầu sáu tay thì cũng không thể nhúng tay vào được.
Vì kỹ thuật lái xe hơn người của cha cô bé nên từ lúc vừa mới sinh ra đứa bé này đã được trải qua một cuộc đua xe, trôi nổi một lúc mới an toàn về đến nhà, cho đến ngày hôm sau, cuối cùng Lâm Bạch Thanh mới biết Sở Xuân Đình đã làm gì.
Vốn dĩ xét theo đãi ngộ của Hashimoto Kuro lúc đến, Lâm Bạch Thanh cho rằng Sở Xuân Đình sẽ nhân lúc tặng thư pháp để châm chọc Hashimoto Juichi vài câu, khiến ông ta xấu mặt trước mặt mọi người, hoặc là lúc ông ta đến sân bay thì tạo ra một vụ tai nạn xe hay là đụng vào đuôi xe gì đó thôi.
Nhưng đều không phải.
âm mưu quỷ kế của ông cụ đã tăng thêm một bậc.
Cũng không biết ông ta nghe ngóng được từ đâu rằng Hashimoto Juichi dị ứng với phấn hoa của hoa dương tử kinh và hoa giáp trúc, vì thế trong hội trường giao lưu thư pháp đã bày một đống hoa dương tử kinh và giáp trúc, cho nên buổi giao lưu thư pháp còn chưa kịp bắt đầu, Hashimoto Juichi chỉ mới đến nơi, thậm chí còn chưa cầm được tranh chữ nữa thì đã bị dị ứng do mùi phấn hoa quá nồng nặc, cổ họng bắt đầu sưng phù lên.
Ông cụ ra tay cũng rất ác độc, cố ý lấy xe mình chặn ngay trước xe của Hashimoto Juichi nên ông ta đã lỡ mất một thời gian ở khách sạn, vì thế mới dẫn đến cổ họng sưng phù, rồi hôn mê, nên lúc thư ký của ông ta ra khỏi khách sạn mới lái xe nhanh như thế.
Cũng xem như Hashimoto Juichi cao số, trên đường đi trải qua nhiều phong ba bão táp như thế nhưng vẫn còn đủ thời gian, sau khi đến bệnh viện TN đã được cứu khỏi tình trạng nguy kịch, nếu không thì lần này mạng của ông ta đã đi tong trên đất của thành phố Đông Hải, đi tong trong tay Sở Xuân Đình rồi.
Do phải tiến hành phẫu thuật phần cổ họng nên lúc ông ta rời đi vẫn phải mang theo máy thở lên máy bay, rời khỏi thành phố Đông Hải.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!