Ông ta cho rằng thủ đoạn lưu manh của Sở Xuân Định cũng chỉ có thể mà thôi, không đáng để mình lo lắng. Kết quả ông ta đã đánh giá thấp những thủ đoạn đê tiện của lão lưu manh nước Hoa.
Thậm chí ông ta còn cố tình nhắm vào Lâm Bạch Thanh nên căn bản không biết mình vừa đến được vài ngày thì Sở Xuân Đình đã mở hội ái hữu tranh chữ ở bên cạnh, ngày nào cũng ở cạnh để theo dõi mình.
Mãi cho đến bây giờ ông ta mới biết được.
Mà bây giờ tội danh cũng mang rồi, Sở Xuân Đình lại bắt đầu giả làm người tốt, ông ta cố ý nói: “Không phải chỉ vài bức tranh chữ thôi sao, nếu bạn bè nước N muốn có thật thì hiệp hội thư pháp tỉnh Quảng Châu chúng tôi mỗi người tặng một bức là được, hà cớ gì phải trộm chứ?”
Ông ta vừa lên tiếng thì đám ông cụ râu tóc bạc phơ đều đồng loạt hùa theo: “Đúng thế, nếu như muốn thật thì chúng tôi có thể tặng mà, hà cớ gì phải trộm, như vậy cũng hơi quá đáng rồi!”
“Đây là trộm cắp đây, như vậy cũng quá huênh hoang không coi ai ra gì, phải bắt lại hết đúng không?” Có người lên tiếng.
Cứ như vậy, Hashimoto Juichi đã biến thành một tên trộm tranh chữ mà không kịp đề phòng gì cả.
Một khi bị bắt đến Sở Cảnh sát thì có thể tưởng tượng tay phải của ông ta có lẽ sẽ bị phế bỏ. Nhưng vẫn còn may, từ Sở Y tế cho đến lãnh đạo của bệnh viện Hữu nghị TN, tất cả đều nói thay cho ông ta, bệnh vực ông ta. Thậm chí họ còn gọi điện cho các lãnh đạo cấp tỉnh của tỉnh Quảng Châu để giúp ông ta đảo ngược tình thế. Nhưng lòng Hashimoto Juichi vẫn cảm thấy bất an, bởi vì con người Sở Xuân Đình càng muốn tìm hiểu thì càng cảm thấy sâu không thể nào lường được!
Bây giờ chỉ thấy ông ta cười như một lão hồ ly kêu ngạo, nguy hiểm, độc đoán, đây là lần đầu tiên Hashimoto Juichi cảm thấy sợ hãi, bởi vì ông ta không biết lão lưu manh này sẽ giở tiếp chiêu gì để đối phó mình!
Nói ra thì lúc nãy Lâm Bạch Thanh mới chịu kích động, mặc dù cảm giác co thắt tử cung lúc nãy đã không còn nhưng phần xương đuôi cụt của cô luôn đau âm ỉ. Khoảng năm phút thì sẽ cơn co thắt tử cung lại đến một lần, rất có quy luật, đây là dấu hiệu cho thai nhi đang vào tư thế chờ sinh, cũng đồng nghĩa đứa bé sắp ra đời. Bởi bây giờ mới bắt đầu chuyển dạ, thêm vào đó cô lại luôn chú ý xem chuyện bên ngoài đang tiến triển đến mức nào, cho nên mới không chú ý đến.
Đến lúc này cô còn hăng hái nghe bên ngoài tranh luận cãi nhau, muốn biết Sở Xuân Đình có thể tiễn Hashimoto Juichi vào nhà tù được không, nhưng vì bụng cô lại đau âm ỉ nên cứ cách vài phút là phải đổi thư thế, cứ cách năm phút là phải hừ nhẹ vài tiếng.
Vẫn là Cố Bồi chú ý thấy: “Thanh Thanh em không khỏe sao?”
Lâm Bạch Thanh sờ lên bụng, đợi khi tử cung không còn co thắt thì cơ thể mới từ từ khôi phục như ban đầu, lúc này cô mới nói: “Không sao, em vẫn khỏe.”
Cô vừa cười vừa hỏi chồng mình: “Anh nói Sở Cảnh sát có bắt Hashimoto Juichi lại không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!