Lúc này Trác Ngôn Quân lại thoáng lo lắng cho con trai mình.
Vì bà ta biết con trai mình luôn rất nhát gan, nhu nhược, chậm chạp. Bà ta sợ đứa con trai hèn yếu, nhát gan của mình chịu thiệt thòi.
Hashimoto Juichi cũng nghĩ như thế, bởi vì Cố Khắc chính là loại người cam chịu cảnh “xem thiệt thòi là niềm vui”, cho dù là với bất kỳ ai thì vẫn “chịu thiệt thòi”, chỉ cần lợi dụng người khác, cho dù chỉ một chút thì trong lòng cũng không yên, nhưng bị người khác lợi dụng thì ông ấy lại rất rộng lượng chấp nhận, thậm chí còn không cần đến lời xin lỗi, có thể tha thứ cho người khác bất cứ lúc nào.
Cho nên ông ta chỉ đang đề phòng Cố Bồi lấy được chứng cứ chứ chưa từng nghĩ đến sẽ làm hại đến anh.
Còn lúc này Cố Bồi vẫn chậm rãi bình tĩnh, anh bước đến cửa sổ, ở đó có một bàn trà nhỏ, trên đó bày đầy đồ đạc cá nhân của thợ quay phim và cuốn phim quay lúc nãy.
Lúc này bên ngoài có người gõ cửa, là giọng nói của ông cụ: “Bên trong có người không, mở cửa đi!” Cùng lúc đó, Cố Bồi nhặt lên một chiếc quẹt lửa.
Bên ngoài lại vang lên tiếng đập cửa: “Tên trộm bên trong kia, đồ khốn đê tiện vô liêm sỉ, mở cửa ra!” Lúc Hashimoto Juichi phát hiện chuyện không hay thì Cố Bồi đã mở chiếc hộp đựng băng ghi hình ra.
Chiếc hộp đựng băng ghi hình AJ-P66MPMC có màu vàng, một hộp như thế chỉ có mười cuộn băng ghi hình, sử dụng xong thì đặt nó lại vào hộp rồi lấy một cuộn khác ra quay tiếp là được.
Mỗi cuộn băng ghi hình quay được một tiếng, ở đây có ba hộp, tổng cộng ba mươi cuộn băng ghi hình, nó được đặt ở bốn góc, ghi lại toàn bộ quá trình kể từ lúc Lâm Bạch Thanh bước vào cho đến lúc cô chữa xong bệnh, tỉ mỉ đến từng giây.
Vỏ ngoài của cuộn băng được làm bằng nhựa, bên trong là băng từ kim loại, đợi lúc Hashimoto Juichi phản ứng lại thì Cố Bồi đã mở chai cồn ra đổ lên trên đó, sau đó mở bật lửa lên.
Lúc này Hashimoto Juichi mới phản ứng được Cố Bồi không những muốn xé giáo trình mà còn muốn đốt hết toàn bộ băng ghi hình. Nhưng vì quá bất ngờ, thậm chí ông ta còn không thể kêu lên, Trác Ngôn Quân cũng thấy tiếc, không nói câu nào. Là một thư ký phản ứng kịp thời nhào qua đó.
Cố Bồi là bác sĩ, trong túi anh lúc nào cũng có đủ các loại thuốc, ngay vào lúc thư ký kia nhào đến, anh mở một bình thuốc ra, chầm chậm ném vào trong những chiếc hộp đang cháy, lập tức một tiếng nổ vang lên, ngọn lửa bốc lên cao hơn.
Nếu đây chỉ là một chai cồn thì ở vị trí không gần cửa sổ, không gặp gió thì lửa sẽ rất dễ được dập. Nhưng thuốc Cố Bồi ném vào đó chắc là thuốc dạ dày, có nhôm oxide, nó là chất khiến đám cháy mạnh hơn.
Tiếng đập cửa bên ngoài vẫn tiếp tục vang lên, có người vẫn đang đứng la hét mắng chửi bên trong là tên trộm, là kẻ vô liêm sỉ, đồ khốn.
Có người nhào về phía Cố Bồi, anh lại không hề do dự, còn dùng tay chặn người đó lại, vừa đi vừa rút s.ú.n.g ra, đợi khi Hashimoto Juichi phản ứng lại thì s.ú.n.g của Cố Bồi đã nhắm vào đầu của ông ta rồi.
Phải biết là tại sao Hashimoto Juichi lại chọn lúc Lâm Bạch Thanh sắp sinh để đến, là vì ông ta đã điều tra rõ ràng, biết cô biết võ, thân thủ cũng rất lợi hại, sợ lỡ như làm lớn chuyện trở mặt thì mình sẽ chịu thiệt thòi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!