Nói về Lâm Bạch Thanh.
Ngày hôm sau vẫn mười giờ sáng đi châm cứu, hôm nay là kết hợp với xoa bóp.
Vị trí xoa bóp là huyệt Bách Hội, nó là cửa ra của cơ quan khí huyết cơ thể, cũng là huyệt vị dễ hấp thụ hàn khí nhất, muốn tăng tốc độ khỏi bệnh thì phải tập thói quen xoa bóp thường xuyên.
Mà hôm nay, Lâm Bạch Thanh thấy chắc Sở Xuân Đình lại gây sự bên ngoài rồi.
Bởi vì khi cô đang giải thích xoa bóp huyệt Bách Hội thế nào mới có thể tránh khỏi việc nó bị hàn khí làm tắc nghẽn cho Hashimoto Juichi, bên ngoài vang lên âm thanh của máy khoan điện, ồn đến mức mọi người đều thấy đinh tai nhức óc.
Hashimoto Juichi bị làm ồn suýt như con cá bị đánh c.h.ế.t rồi lại bật dậy. Có điều cách quấy rầy của xã hội đên này cũng rất dễ bị ngăn chặn.
Thư ký gọi bảo vệ đến dặn dò hai câu, thì đuổi người thi công bên ngoài chạy hết.
Đương nhiên, những gì nên nói Lâm Bạch Thanh cũng nói rõ rồi, nên quay thì đoàn đội của Hashimoto cũng quay lại hết rồi.
Đến ngày thứ ba, đây là ngày cuối trị liệu bằng châm cứu.
Hôm nay, Lâm Bạch Thanh theo yêu cầu của Hashimoto, nói kỹ một lần về nguyên nhân gây bệnh, rồi nguyên lý điện châm, tác dụng của thuốc tây, nguyên tắc cơ bản của thuốc trung y và cả quá trình châm cứu của bệnh Parkinson.
Hashimoto Juichi cũng sai người quay lại toàn bộ từ đầu đến cuối một lần.
Mà hôm nay chắc do Sở Xuân Đình tìm không ra kẽ hở nên không còn quấy rầy nữa, nhìn chung thì cả quá trình diễn ra rất vui vẻ. Còn trị liệu có hiệu quả hay không, đều là bác sĩ trung y lão làng, Lâm Bạch Thanh biết bắt mạch thì bản thân Hashimoto cũng biết.
Dựa theo cảm nhận toàn thân mà nói thì hiển nhiên Hashimoto Juichi cảm thấy sau lưng mát lạnh, gió luồn, triệu chứng sợ lạnh biến mất hoàn toàn, đôi chân luôn lạnh băng của ông ta cũng có hơi ấm rồi, mạch đập, khí huyết và kinh lạc cũng bình thường.
Tiếp theo chính là giáo trình châm cứu năm mươi ngàn từ.
Đây cũng là thứ quan trọng nhất, vì kiến thức khác có thể nói suông, nhưng liên quan đến thao tác châm cứu thì phải chi tiết đến mỗi lần rút, vê, tiến, lùi kim, rồi đến cảm nhận của người bệnh là cảm giác đè nặng, cảm giác lâng lâng, hay là thấy nóng, thấy lạnh, phải ghi chép toàn bộ các cảm giác vô cùng chi tiết mới có thể làm giáo trình cho thầy châm cứu sử dụng.
Đương nhiên muốn lấy nó thì phải đổi bằng kim châm.
Nói về kim châm, đều là người hành nghề nên Hashimoto Juichi cũng biết, Lâm Bạch Thanh sẽ dùng cơ thể mình để thử, không làm giả được.
Mà nếu ông ta dám làm giả, đây là nước Hoa, là thành phố Đông Hải, ông nội cô còn là xã hội đen, ông ta chạy không thoát nên dứt khoát đưa kim châm cho Lâm Bạch Thanh, rồi nói: “Mời cô Lâm mặc sức thử.”
Lâm Bạch Thanh nhận lấy kim châm, rút ra một cây rồi nhíu mày, vì cả bộ châm này tổng cộng có chín cây, ngắn nhất là 25mm, cũng chính là 1 tấc, mà dài nhất là 125mm, cũng chính là 5 tấc.
Mà vì sử dụng thường xuyên nên cô vừa nhìn đã phát hiện ra vấn đề: “Kim châm này không bình thường.”
Cố Bồi sững người, cũng lấy giáo trình lại ngay.
Hashimoto Juichi vẫn thản nhiên nói một câu xin lỗi trước rồi mới nói tiếp: “Thì hôm trước, mỗi cây kim tôi đều cắt một đoạn nhỏ để làm thí nghiệm phân tích, muốn sản xuất nhiều kim châm hơn thôi mà. Tôi nghĩ, với sự bao dung độ lượng của cô Lâm, chắc không để ý nhỉ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!